Chương trước
Chương sau
“Lợi Lợi cô nghĩ thế nào?”

Nghe Lợi Lợi kể lại những lời Kiều Huy nói, trong mắt Huyết Mai chợt loé lên ánh nhìn khác thường, nhưng cô ta không nói gì, vẫn không dừng lại những động tác vân vê bộ trà Tử Sa, cô ta chỉ hỏi người đang đứng cạnh mình vẫn im lặng nãy giờ là Mạt Mạt.

“Hội trưởng, tôi tin vào khả năng phán đoán của đội trưởng Kiều. Nếu chị đồng ý, tôi tình nguyện đi tìm Lâm Phi nói chuyện một cách thẳng thắn.”

Giọng nói của Mạt Mạt và Lợi Lợi nghe chả có chút khác biệt.

Nhưng so với Lợi Lợi thì Mạt Mạt nói chuyện ngắn gọn hơn một chút.

Thấy Huyết Mai không biểu cảm gì, Lợi Lợi không đợi được mà lên tiếng: “Hội trưởng, theo như tôi thấy thì hoàn toàn không cần thiết. Dù hắn giết người của Thanh Long bang và giữ thể diện cho Thanh Long bang nhưng với phong cách hành xử của Thanh Long bang thì một khi Hàn Chấn Hải không thể giệt trừ Lâm Phi, bọn họ chắc chắn tự ra tay động thủ. Dù sao Lâm Phi cũng chỉ có một mình, tôi không cho rằng hắn có thể sống sót khi Thanh Long bang giận dữ. Với một người sắp chết, chúng ta không cần thiết phải lôi kéo.”

Dù là Mạt Mạt lên tiếng hay là Lợi Lợi thì đôi mắt mi dài đang liếc qua liếc lại đó của Huyết Mai vẫn không hề rời khỏi bộ đồ trà Tử Sa.

Huyết Mai nhẹ nhàng cầm ấm trà Tử Sa lên rồi rót đầy sáu chén trà mới lên tiếng: “Kẻ địch của kẻ định chính là bằng hữu, nếu hắn có thể xử Hàn Chấn Hải vậy thì Mạt Mạt lựa thời gian đi gặp hắn. Nếu đến một Hàn Chấn Hải mà hắn không thể xử được…”

Nói tới đấy đã đủ rõ ý tứ của Huyết Mai.

Nếu Lâm Phi đến một Hàn Chấn Hải cũng không xử lý được thì kể cả hắn có thực lực mạnh cỡ nào cũng không đáng để hội Hoa Hồng Gai phí thời gian và sức lực. Còn nếu Lâm Phi có thể ứng phó với sự trả thù từ Hàn Chấn Hải thì tới đó có bỏ thêm chút sức lực lôi kéo cũng không muộn.

Mạt Mạt và Lợi Lợi có thể trở thành trợ lý thân cận của hội trưởng Hoa Hồng Gai, đương nhiên bọn họ hiểu ý mà Huyết Mai muốn nói. Hai người khoanh tay cúi đầu chào Huyết Mai rồi rời khỏi biệt thự.

“Lâm Phi à, hy vọng cậu có thể cho tôi một sự ngạc nhiên…”

Huyết Mai hơi nhếch khoé miệng lên, lẩm bẩm một câu rồi quay người đi lên tầng.

Không lâu sau, cô ta thay một bộ đồ bơi hoa văn hoa hồng rồi đi xuống dưới tầng.

Làn da trắng ngần và sự nảy nở đẫy đà của cô ta khó mà khiến cho bộ đồ có thể ôm trọn, sức sống tràn trề cứ thế mà bộc lộ ra ngoài. Cô ta vừa đi vừa cột bộ tóc dài màu rượu vang.

Cô ta đi qua một cánh cửa kính của phòng khách để tới bể bơi nhỏ phía sau biệt thự.

Nước bể bơi trong xanh, ánh nắng buổi chiều chiếu vào càng làm cho màu xanh dập dờn đó thêm phần óng ánh khiến cho người ta thực sự bị thu hút.

Ở bên cạnh bể bơi còn có hai chiếc ghế dài nằm nghỉ, nhưng Huyết Mai không nằm nghỉ trên đó.

Cô ta đứng bên cạnh bể bơi vận động nhẹ nhàng cơ thể. Thân hình nảy nở đẫy đà kết hợp với những động tác làm nóng cơ thể của cô ta càng làm tôn thêm lên phần mềm mại uyển chuyển của cơ thể.

Huyết Mai nhún người nhảy xuống, tõm một tiếng, cô ta đắm mình trong làn nước làm bắn lên những bông hoa nước.

Biệt thự Hoa Hồng là đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai.

Là hội trưởng của hội Hoa Hồng Gai, biệt thự Hoa Hồng có thể được coi là tài sản riêng của Huyết Mai.

Cũng chính vì vậy mà Huyết Mai mới yên tâm bơi lội trong hồ bơi mà không lo lắng có người dòm ngó.

Vì ở đây chính là biệt thự Hoa Hồng.

Biệt thự Hoa Hồng trông có vẻ bình thường, cây xanh rợp bóng, hoa hồng ngợp khắp biệt thự, nhưng thực chất nơi đây lại là nơi mà sát khí bủa vây khắp nơi. Đương nhiên cái được gọi là “sát khí” ở đây là nhắm vào người ngoài.

Đối với những nhân viên sống trong biệt thự Hoa Hồng thì đây lại là nơi an toàn nhất của thành phố Trung Hải.

Huyết Mai thoả sức bơi lội trong dòng nước trong xanh óng ánh của bể bơi. Trông thật giống một nàng tiên cá đang bơi lội qua lại như con thoi trong bể. Làn da trắng ngọc ngà dưới làn nước trong xanh càng trở nên đẹp vạn phần.

Bất cứ ai trông thấy Huyết Mai lúc này có lẽ sẽ không thể nào tưởng tượng được một cô gái thân hình uyển chuyển mềm mại, nước da trắng ngần với phong cách mê hoặc trưởng thành ấy lại là hội trưởng thần bí nhất của hội Hoa Hồng Gai – một trong ba thế lực lớn nhất ở thành phố Trung Hải.

Nếu không phải trước đó nghe được cuộc nói chuyện của chị em song sinh nhà Mạt Mạt nói chuyện trong phòng khách thì Lâm Phi đang đứng bên hồ bơi cũng không dám tin Kiều Huy là do chính cô gái này cử đến bệnh viện để thăm dò hắn.

Lâm Phi uống một ngụm hết sạch chén trà Tử Sa, Lâm Phi chép miệng cảm thấy hương vị của chén trà cũng thật ngon. Hắn quay người đi về phòng khách rồi lấy ấm trà Tử Sa ra.

Khi Lâm Phi quay lại bể bơi thì Huyết Mai vẫn còn đang bơi lội ở đây, cô ta vừa hay trông thấy Lâm Phi đang cầm ấm trà Tử Sa của mình nằm trên chiếc ghế dài cạnh hồ bơi nghỉ ngơi.

Huyết Mai không dừng lại những động tác bơi lội của mình mà nhanh chóng bơi về hướng của Lâm Phi.

Thái độ của Huyết Mai khi phát hiện bên trong biệt thự của mình xuất hiện thêm một kẻ lạ mặt như Lâm Phi lại không giống với những người con gái bình thường khác, cô ta không hề lo lắng bị Lâm Phi nghe ngóng vì cô ta hông phải là một người con gái bình thường.

Lâm Phi có thể xuất hiện bên cạnh hồ bơi của cô ta, điều đó đã mang lại nguồn thông tin cho cô ta lớn hơn cả sự kinh hãi sâu thẳm trong lòng cô ta hiện giờ.

Là hội trưởng của hội Hoa Hồng Gai, là chủ nhân của biệt thự Hoa Hồng, không ai ngoài Huyết Mai hiểu rõ hơn sự an toàn bên trong biệt thự Hoa Hồng.

Có thể nói toàn bộ khuôn viên của biệt thự Hoa Hồng sớm đã nằm trong vòng kiểm soát của hội Hoa Hồng Gai.

Xung quanh biệt thự không phải chỉ ba bước một trạm gác hay năm bước một vọng gác mà những người canh gác âm thầm ở đây tuyệt đối không dưới năm mươi người, hơn nữa, còn canh gác hai tư trên hai tư.

Đó mới chỉ là vòng ngoài ở biệt thự Hoa Hồng, ở bên trong biệt thự Hoa Hồng được lắp đặt toàn bộ camera giám sát và luôn có người canh gác, đủ để cho người ngoài muốn đột nhập vào trong biệt thự Hoa Hồng từ bỏ ý định.

Huyết Mai còn nhớ rất rõ, khi cha cô ta sắp mất và giao lại biệt thự Hoa Hồng cho cô ta, từng dặn dò dù là một con ruồi muốn vào được biệt thự Hoa Hồng cũng phải xem tâm trạng ông ta.

Nhưng từ khi Huyết Mai tiếp quản biệt thự Hoa Hồng đến nay cũng chưa từng có tiền lệ người ngoài đột nhập được vào biệt thự Hoa Hồng, dù là đám người của Thanh Long bang cũng chưa từng phá được vòng vây bên ngoài của biệt thự chứ đừng nói đến là vào được bên trong biệt thự.

Trước ngày hôm nay, Huyết Mai vẫn luôn nhất mực cho rằng biệt thự Hoa Hồng là nơi an toàn tuyệt đối, nhưng từ ngày hôm nay trở đi cô ta sẽ không còn nghĩ như vậy nữa.

Cái danh hiệu đến một con ruồi cũng không phá được sự phòng ngự của biệt thự nhưng lại có người ngoài có thể vào tận bên trong biệt thự của cô ta, và còn ở bên hồ bơi nhìn cô ta bơi lội. Cũng may hôm nay cô ta không cao hứng khoả thân bơi lội, nếu không thì chả phải sớm đã bị người ta nhìn thấy hết rồi sao.

Sự xuất hiện của Lâm Phi khiến cho Huyết Mai không chỉ nghĩ lại sức mạnh phòng ngự của biệt thự Hoa Hồng mà hơn hết là sự suy đoán về sự xuất hiện của hắn. Những điểm canh gác và camera giám sát của biệt thự Hoa Hồng tuyệt đối không phải để cho có.

Chỉ cần Huyết Mai hô to một tiếng hoặc chạy ra khỏi bể bơi thì nhiều nhất là trong vòng ba phút sẽ có người chạy tới.

Nhưng Huyết Mai lại không làm vậy. Mặc dù cô ta không biết vì sao Lâm Phi lại tới đây nhưng cô ta có lý do để tin rằng nếu Lâm Phi đến để giết cô ta thì cô ta sớm đã là một cái xác rồi.

“Cô cũng được lắm.”

Ánh mắt Lâm Phi nhìn thẳng vào Huyết Mai đang đi từ hồ bơi lên, rồi tán thưởng.

Cái câu “được lắm” của Lâm Phi có hai nghĩa. Vốn dĩ Lâm Phi cho rằng sau khi Huyết Mai phát hiện ra hắn là người ngoài thì dù không hô to cứu trợ, cô ta cũng sẽ dùng khuôn mặt lạnh lùng lên tiếng hỏi thân phận của hắn, nhưng ngay từ khi Huyết Mai phát hiện ra hắn cô ta rõ ràng ngạc nhiên nhưng rất nhanh chóng sau đó liền bình tĩnh trở lại.

Thậm chí giây phút cô ta đi lên bể bơi, còn hướng về phía Lâm Phi và nở nụ cười. Dù chỉ là hơi nhếch mép lên nhưng vẫn là một nụ cười không hề giả.

Khi ở hồ bơi bị một người đàn ông lạ mặt đột ngột xông vào nhà mình thì với một cô gái bình thường mà nói sẽ không thể có ý định tươi cười với một gã như vậy, nhưng Huyết Mai lại không như thế.

Đương nhiên, không phải do Huyết Mai thần kinh không bình thường, có thể trở thành hội trưởng của hội Hoa Hồng Gai – một trong ba thế lực lớn nhất thành phố Trung Hải thì Huyết Mai đương nhiên không thể không bình thường.

Nụ cười, đặc biệt là nụ cười của một cô gái xinh đẹp là liều thuốc giải trừ ý định muốn trở thành kẻ thù của đàn ông.

Huyết Mai có thể kìm nén sự kinh ngạc trong lòng mà nở nụ cười với Lâm Phi, điều đó cho thấy tố chất tâm lý xuất sắc và khả năng ứng biến linh hoạt của cô ta.

Từ điểm này, Lâm Phi phải cho cô ta một cái “tán thưởng”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.