Lăng Vi Vi cuối cùng cũng tỉnh táo lại một chút, cô ta vung tay như dùng tất cả sức lực của cơ thể, hất cái tay của Lâm Phi đang sờ lên bụng cô ta xuống.
“Hôm nay có anh thì không có tôi, có tôi thì không có anh, anh đi chết đi”.
Lăng Vi Vi vơ lấy tập hồ sơ trên bàn làm việc, liều mạng đập lên người Lâm Phi.
Thế nhưng Lâm Phi sớm đã đề phòng cái tay này của cô ta, giơ một tay lên, cả người Lăng Vi Vi bị đẩy như con quay xoay lấy mấy vòng, quay mòng mòng rồi ngã vào lòng Lâm Phi.
“Tên khốn, anh buông tôi ra!”
Lăng Vi Vi tỉnh táo lại, phát hiện gần như cả cơ thể mỹ miều của mình đang nằm trong lòng Lâm Phi. Tay Lâm Phi siết chặt lấy vòng eo thon gọn của cô ta, cô ta chỉ cần động đậy là một vài bộ phận nhạy cảm trên cơ thể sẽ cọ xát gần với cơ thể Lâm Phi.
Đang yên đang lành lại thành ra thế này, Lăng Vi Vi vừa tức vừa xấu hổ, gần như ngất đi đến nơi.
“Tôi nói này trưởng phòng Lăng, cô thật sự xem tôi là kẻ ngốc không hiểu gì hết đấy à? Đợi tôi lo liệu xong Thẩm Bội Ni cô cũng sẽ không thật lòng để tôi theo đuổi cô, nhiều nhất cũng chỉ là cùng tôi ăn bữa cơm, để tôi cảm nhận được khoảng cách giữa chúng ta, tự biết khó mà lui, như vậy cô có thể chẳng tốn công tốn sức gì mà lôi kéo được một đồng minh có thực lực cho Chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2709905/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.