“Thứ vô lương tâm, người ta có lòng tốt đưa cà phê cho, khuyên anh làm việc nghiêm túc mà anh lại châm biếm người ta.”
Thẩm Bội Ni đặt tách cà phê lên mặt bàn, rồi véo Lâm Phi một cái thật mạnh.
Đúng lúc này, Lăng Vi Vi đi từ văn phòng làm việc của Mộ San San xuống. Cô ta vừa đi tới cửa thì đôi mắt thanh tú của Thẩm Bội Ni chợt sáng lên, cô liền lên giọng chuyển qua nhắm vào Lăng Vi Vi: “Nói như thể anh từng sờ mông trưởng phòng Lăng vậy đó.”
Lâm Phi đang chơi hăng nên đầu cũng không ngẩng lên, đáp lại: “Không phải nói với cô rồi sao, tôi là chồng chưa cưới của cô ấy, có chỗ nào trên người cô ấy mà tôi chưa sờ qua, đừng nhìn bình thường mặt người ta lạnh lùng, đó chỉ là công việc bắt buộc thôi, lúc ở trên giường, cô ấy lại rất dịu dàng với tôi.”
Hắn nói vậy chỉ đơn thuần là đùa vui vì vợ hắn là tổng giám đốc xinh đẹp ở đây, Mộ San San chứ không phải trưởng phòng hành chính Lăng Vi Vi.
“Ồ, tôi lại rất muốn biết tiêu chuẩn dịu dàng là thế nào?”
Thẩm Bội Ni cố nén tiếng cười, cô liếc nhìn gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Lăng Vi Vi rồi dẫn dụ Lâm Phi.
“Muốn biết cũng không phải là không được, nhưng dù sao chuyện này cũng ảnh hưởng tới hình tượng của Vi Vi nhà tôi, ở đây đông người phức tạp không phải là nơi nói chuyện, đợi hôm nào chúng ta tới khách sạn đặt một phòng, lên giường rồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2709898/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.