Đêm hôm ấy, tôi ngồi trong phòng, thêu một túi gấm. Tôi tính thêu hai cái, tặng Băng Nhi và Băng Ngưng mỗi người một cái. Hai muội ấy thường xuyên chạy ngược chạy xuôi bên ngoài, làm những người chờ ở nhà nghĩ đến là luôn thấy bận lòng.
Ai ngờ mới thêu được mấy mũi lại không cẩn thận đâm phải ngón tay. Tôi mút vào một lúc, nhưng trong lòng không thể bình tĩnh trở lại, cảm giác thấp thỏm không yên tựa như sắp có chuyện gì đó xảy đến. Tính tình tôi xưa nay lạnh nhạt, tình trạng thế này trước giờ chưa bao giờ có cả.
Hiện giờ đã là đầu xuân, hơi lạnh se se, bóng cây trước cửa sổ rung rinh, tựa như quỷ ma bộc phát. Lòng dạ tôi cũng cùng rung rinh theo bóng cây này.
Lúc này, của phòng tôi bỗng nhiên bị đẩy ra, Minh Nguyệt Hàn Nhi chân nam đá chân chiêu chạy vào, nước mắt giàn giụa đầy mặt đầy cổ, gào lên:
“Tiểu thiếu phu nhân, viêc lớn không ổn rồi, việc lớn không ổn!”. Tôi chợt cả kinh, khung thêu trong tay cũng rơi xuống đất. Tôi khẽ hỏi: “Minh Nguyệt Hân Nhi, xảy ra chuyện gì thế? Chẳng lẽ là tướng công, chàng…”.
Minh Nguyệt Hân Nhi khóc sướt mướt, nức nở trả lời:”Không phải tướng công… Đại công tử… Là Băng Nhi tiểu thư, Biểu tiểu thư cô ấy…”.
Trong lòng tôi lạnh toát, Băng Nhi, cô sao rồi?
“… Biểu tiểu thư, cô ấy… cô ấy chết rồi!” Minh Nguyệt Hân Nhi trả lời rất khó khăn. Đến lúc nói xong, con bé cũng không hà tiện nước mắt nữa, khóc òa lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152949/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.