Trên chính đường, vẻ mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm. Thấy Thẩm Hồng và tôi, Lão phu nhân vội lệnh cho chúng tôi ngồi xuống, sau đó hỏi: “Cửu Dung, tối hôm qua rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Là kẻ nào mưu toan muốn làm hại con? Con nói cho ta biết, nhất định ta sẽ làm chủ cho con”.
Tôi liếc mắt nhìn Thẩm Hồng một cái, cúi người nói: “Lão phu nhân, đêm hôm qua khuya khoắt vắng người, con không nhìn rõ thứ gì hết. Mưu toan hại con. Nói không chừng là con chó con báo cũng nên, chứ chưa chắc đã là người. Vì sự bình an trong nhà, xin Lão phu nhân đừng tiếp tục truy xét nữa. Nếu không điều tra ra được điều gì, làm cho cả nhà từ trên xuống dưới ai nấy đều thấy bất an thì cũng không tốt”. Ngụ ý của tôi chính là , nếu điều tra ra được điều gì, điều tra ra được đó là người thân của Lão phu nhân thì lại càng không tốt.
Lão phu nhân nhìn chằm chằm vệt máu ứ xanh trên cổ tôi một hồi, thở dài: “Cũng được cũng được. Làm theo lời Cửu Dung vậy, chuyện lần này dừng ở đây. Nếu còn tái phạm nữa, ta chắc chắn sẽ tra rõ chân tướng, đưa kẻ tiểu nhân cố tình gây chuyện đó lên quan phủ điều tra”. Ý của bà là, trong lòng bà biết rõ có người hại tôi, nhưng vì Thẩm gia, tha cho kẻ đó một lần.
Giờ khắc này, sắc mặt mỗi người từ già đến trẻ của Thẩm gia đều gần như nhau, ngay cả Mai Nhiêu Phi thích thể hiện hỷ nộ ra mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152931/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.