Thẩm Hồng nắm tay tôi, vẻ mặt chân thành: “Dung Nhi, ta vốn tưởng rằng đời này sẽ không thể đón nhận một người con gái nào ngoài Tương Nhi. Nhưng sự xuất hiện của nàng đã làm ta thay đổi suy nghĩ. Nếu thật sự có một ngày Tương Nhi sống lại, trở về bên cạnh chúng ta, tình nghĩa ta dành cho Dung Nhi nàng vẫn không thay đổi”.
Tôi cười nói: “Vậy tình cảm giữa chàng và Vũ Tương tỷ tỷ hiển nhiên cũng sẽ không thay đổi, hơn nữa còn chưa từng thay đổi, đúng không?”.
Thẩm Hồng không nói gì, chỉ gật đầu. Trong lòng tôi đã rõ.
Tôi cười bảo: “Được rồi, thiếp đùa với chàng thôi. Không nói đến việc này nữa. Tướng công, thiếp vẫn thấy hơi mệt, muốn nằm ngủ một lát. Hôm nay chàng mệt rồi, cũng nên nghỉ ngơi cho khỏe đi”.
Sắc mặt Thẩm Hồng bỗng hơi ửng đỏ, giống như một bé gái. Chàng lắp bắp hồi lâu mới nói: “Dung Nhi, nếu chúng ta đã là phu thê, tối hôm nay, ta sẽ không đi đâu”.
Trong lòng tôi chấn động, chỉ thấy tự dưng khó chịu thấu xương. Tôi và Thẩm Hồng là phu thê, nếu như là ngày thường mà chàng đưa ra yêu cầu này, đương nhiên rôi mừng rỡ như điên. Nhưng hiện giờ thì thật là…
Tôi bỗng nhiên nảy sinh một ý nghĩ. Tôi gả cho Thẩm Hồng một năm, nếu đêm nay phải rời đi, chẳng thà thật sự làm phu thê với chàng một lần. Cũng không uổng công đảm đương hư danh tiểu thiếp của Thẩm Hồng từ bao nhiêu ngày trước tới giờ. Mặc dù xưa nay chỉ thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152905/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.