Tôi vội vàng hỏi: “Vương gia, vết thương trên tay người thế nào rồi?”.
Vương gia mỉm cười nói: “Chỉ sướt da thôi, vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại”.
Tôi nhìn xem, quả thật với Tiết vương gia mà nói, vết thương này cũng không có gì đáng ngại. Có điều sắc mặt y rất khó coi.
Tôi lấy khăn ra, băng bó miệng vết thương cho y, sau đó nhẹ nhàng nói: “Vương gia, người đừng giận Vương phi nữa. Cũng vì Vương phi nương nương yêu người nên mới làm thế”.
Tiết vương gia mỉm cười, nói: “Tình yêu như thế, bản thân ta chẳng thà không cần. Trước kia ta lấy Thanh Dao cũng là để Hoàng thái hậu yên tâm. Giờ vây cánh của Hoàng thượng đã đủ đầy rồi, ta lại không có thực quyền, hẳn là Thái hậu đã an lòng rồi”.
Tôi thấy tâm ý Tiết vương gia đã quyết, nhưng cũng không biết phải khuyên lơn thế nào, đành phải cúi đầu thở dài, không nhắc lại nữa.
Tiết vương gia lại an ủi tôi: “Cửu Dung, chuyện vừa rồi thật sự đã khiến nàng chịu uất ức rồi, nàng chớ để bụng”.
Tôi nhoẻn miệng cười: “Vương gia, người nên giải thích hẳn là tôi mới đúng. Việc này xảy ra là tại tôi. Nếu tôi không ở vương phủ, Vương phi nương nương cũng sẽ không tức giận thế này. Tóm lại, người và Vương phi vẫn nên an lành chung sống đi, ngàn vạn lần đừng vì nhất thời hành động theo cảm tính mà đắc tội Hoàng thái hậu, bằng không chịu thiệt vẫn là bản thân. Người nhất định phải cố gắng bảo trọng thân mình, coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152789/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.