Băng Ngưng mặt mày hớn hở, tiếp tục nói: “Sau đó muội dùng âm thanh cực kỳ quỷ dị kéo dài giọng nói: ‘Nương nương, người còn nhớ Niệm Kim không? Người hại tôi thê thảm quá, hại tôi thê thảm quá, hôm nay tôi tới tìm người đòi mạng đây…’. Lúc ấy Đỗ Lâm Nhược bị dọa đến mức không nói nên lời, giọng nói của cô ta rất run rẩy, co rúm lại trên giường hỏi: ‘Niệm Kim, không phải ngươi đã chết sao? Ngươi rốt cục là người hay quỷ?’. Muội mới vẫy vẫy tóc nói: ‘Nương nương, tôi bị người hại chết, người trả mạng cho tôi… Tôi làm nhiều chuyện thương thiên hại lý như vậy vì người, thế mà ngay cả tôi người cũng giết, nương nương, người quá ác độc…’. Đỗ Lâm Nhược bị dọa đến câm bặt luôn, cô ta lấy chăn trùm đầu lại, nói: ‘Niệm Kim, hôm khác ta sẽ đốt cho ngươi thật nhiều tiền giấy, ngươi mau đi đầu thai làm người đi. Ta không cố tình hại ngươi đâu, cũng chỉ vì ta không còn cách nào khác…’. Lúc ấy muội nghe xong, tức điên lên, hại người lại còn có cách hay không nữa chứ, đây là cái thứ tà ngôn ngụy biện gì hả. Muội bèn nói rất thê thiết: ‘Nương nương, sau này đêm nào tôi cũng đến tìm người, không riêng gì tôi, còn có Lý công công cũng sẽ không tha cho người đâu’.”.
Minh Nguyệt Hân Nhi bật cười ha hả, nói: “Băng Ngưng, lẽ nào lúc ấy Đỗ Lâm Nhược không phát hiện ra muội không phải là hồn ma à?”.
Băng Ngưng nhướng lông mày lên, nói: “Đương nhiên rồi, khinh công của muội tốt như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dung/2152730/quyen-5-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.