Chương trước
Chương sau

- Ồ, nói nghe xem nào?
Hoàng Thiên Cần sáng mắt lên. Muốn giết Kinh Ý không phải là việc dễ dàng.
Vũ Đồng Hải mỉm cười nói:
- Sư bá, muốn giết Kinh Ý, để Kinh Ý không đường chạy thoát, thứ nhất cần phải có Liệt Phong Long Chuẩn và Lục Nhĩ Toản Địa Thử,.
- Không được.
Hoàng Thiên Cần lắc đầu:
- Chúng ta có thể mời Lục Nhĩ Toản Địa Thử tới. Nhưng... Liệt Phong chỉ sở trường phi hành, Lục Nhĩ Toản Địa Thử lại chỉ sở trường khoan đất. Chúng chỉ sở trường có một thứ, còn nghe nói yêu thú Đao Trì của Kinh Ý thiện nghệ cả hai. Nếu đầu tiên nó dựa vào phi hành bỏ rơi Lục Nhĩ Toản Địa Thử, loanh quanh với Liệt Phong Long Chuẩn một chút, đợi đến khi bỏ rơi được Lục Nhĩ Toản Địa Thử xong, con yêu thú Đao Trì này khoan đất chạy trốn thì Liệt Phong Long Chuẩn cũng không có biện pháp truy theo được.
Cái lợi hại của Lục Túc Đao Trì chính là ở điểm này.
Sở trường cả hai phương diện.
Cũng có thể là trước hết nó khoan đất chạy trốn thi với Lục Nhĩ Toản Địa Thử, căn bản không để Liệt Phong Long Chuẩn nhận thấy chúng ở đâu, sau đó chui ra ngoài, nhanh chóng bay đi.
- Sư bá, ha ha, con còn chưa nói xong. Giết Kinh Ý, thứ nhất phải có Liệt Phong Long Chuẩn và Lục Nhĩ Toản Địa Thử. Nhưng nếu con yêu thú Đao Trì đó trợ giúp Kinh Ý, chúng ta sẽ gặp nhiều phiền phức. Do đó chúng ta còn phải mời một người nữa.
Vũ Đồng Hải mỉm cười:
- Thiên hạ đệ nhất thần tiễn Thân Công Đồ!
- Ồ, ngươi nói là...?
Hoàng Thiên Cần sực nghĩ ra.
Liễu Hạ bên cạnh cũng gật đầu nói:
- Đúng, con yêu thú hoàn hảo Đao Trì trợ giúp tên Kinh Ý, đích xác chúng ta không thể giết Kinh Ý được. Do đó, chỉ có thể trước hết giết Đao Trì, hoặc trước hết đả thương Đao Trì, sau đó mới giết Kinh Ý.
Thật sự cường giả hư cảnh và cường giả động hư trên Cửu Châu Đại Địa có phương pháp khiến yêu thú hư cảnh bị thương.
Tốc độ không đuổi kịp, thì dựa vào viễn công!
Nếu là cường giả động hư, thì cường giả động hư sẽ vận dụng thế giới lực của mình, lực công kích vốn lại rất mạnh, dù có sử dụng ám khí thì vẫn giữ nguyên uy lực. Nếu cường giả hư cảnh sử dụng ám khí, e rằng khó làm bị thương yêu thú hư cảnh. Nhưng cường giả động hư lại khác. Lúc trước Thiên Thần cung cung chủ, Bùi Tam, dựa vào tuyệt kỹ phi đao, một đao đã cắt đứt một cây thiết đồng trong tay Vưu Thạch Kim.
Có thể chấn đứt được binh khí trong tay cường giả hư cảnh đại thành, cũng phải biết uy lực đáng sợ như thế nào!
Sau đó lại dựa vào phi đao đánh bị thương Lục Nhĩ Toản Địa Thử, làm cho Lục Nhĩ Toản Địa Thử chạy chậm lại.
- Cường giả động hư rất khó mời. Nhưng thiên hạ đệ nhất thần tiễn Thân Công Đồ thì chúng ta vẫn có thể mời được.
Vũ Đồng Hải tự tin nói tiếp.
- Uy lực của thần tiễn Thân Công Đồ, đặc biệt là 'Phá Hư tiễn', thì đến cả cường giả động hư cũng phải cẩn thận. Cho dù là yêu thú hư cảnh cũng có thể một tiễn bị bắn xuyên thân!
Uy lực Phá Hư tiễn cực kỳ đáng sợ.
Lúc trước Đằng Thanh Sơn dựa vào Khai Sơn Thần Phủ mới ngăn cản được một tiễn, nhưng vẫn bị chấn động đến mức bị ném văng ra sau hai dặm, sau đó va vào tường thành thành một cái lỗ thủng to rồi mới dừng lại được. Hai tay Đằng Thanh Sơn đều chấn động đến mức đổ máu. Có thể tưởng tượng được uy lực của Phá Hư tiễn ghê gớm như thế nào.
- Có Thân Công Đồ ra tay thì dễ dàng hơn.
Hoàng Thiên Cần nở nụ cười.
- Không phải dễ dàng, mà là tuyệt đối có thể hoàn thành.
Vũ Đồng Hải cười ha ha nói.
- Ta nghe nói yêu thú Đao Trì sở trường né tránh, từng phi hành cực nhanh, một hóa thành hai?
Hoàng Thiên Cần hỏi.
- Sở trường né tránh thì sao?
Vũ Đồng Hải trong lòng sớm đã chuẩn bị, liền nói đĩnh đạc:
- Sư bá, nếu Thân Công Đồ đứng ở xa bắn tên, đương nhiên không nắm chắc mười phần bắn chết hoặc bắn bị thương yêu thú Đao Trì. Nhưng, ở khoảng cách gần, Thân Công Đồ làm sao lại không thể bắn trúng chứ?
Tốc độ Phá Hư tiễn rất kinh người, bình thường cho dù một hai dặm cũng chỉ trong nháy mắt là tới rồi.
- Đến lúc đó, để Thân Công Đồ đứng trên lưng Liệt Phong Long Chuẩn. Liệt Phong Long Chuẩn bay tới, nhanh chóng áp sát Đao Trì. Cách nhau vài chục trượng thì với tốc độ của Phá Hư tiễn, tuyệt đối yêu thú Đao Trì không tránh thoát được đâu.
Đồng Hải tự tin cười nói...
- Đao Trì nếu chui xuống đất, để Thân Công Đồ leo trên lưng Lục Nhĩ Toản Địa Thử truy theo. Tóm lại, Đao Trì không đường nào chạy trốn được.
Liễu Hạ gật đầu chêm thêm, đồng thời nhìn thiếu niên áo vàng Hoàng Thiên Cần,.
Hoàng Thiên Cần cũng hài lòng nở nụ cười.
Hai đại yêu thú phối hợp với thiên hạ đệ nhất thần tiễn, tuyệt đối có thể thành công.
- Được!
Hoàng Thiên Cần đứng lên, Liễu Hạ, Vũ Đồng Hải cũng vội đứng lên.
- Liễu Hạ, ngươi biết thú ngữ, mang theo Long Diễm Quả đi Nhung Châu, tìm Lục Nhĩ Toản Địa Thử, mời nó hỗ trợ một chuyến. Nhất định phải mời cho được.
Hoàng Thiên Cần trịnh trọng hạ lệnh.
- Sư bá yên tâm, Lục Nhĩ Toản Địa Thử và con giao tình thâm hậu, lần này lại là đi đối phó với con yêu thú Đao Trì. Lục Nhĩ Toản Địa Thử có cừu oán với yêu thú Đao Trì, nhất định sẽ ra tay.
Liễu Hạ mỉm cười.
- Ừm.
- Đồng Hải!
Hoàng Thiên Cầm nhìn Vũ Đồng Hải:
- Việc đi Xạ Nhật Thần Sơn mời Thân Công Đồ, ta giao cho ngươi. Thân Công huynh đệ ở Xạ Nhật Thần Sơn có tiễn pháp đều là thiên hạ số một số hai cả. Nhưng trong hai huynh đệ, lão đại Thân Công Đồ mạnh hơn một chút.
- Vũ Hoàng môn ta mời hắn, là việc hắn muốn tìm cũng tìm không thấy. Làm sao dám không đến?
Trên mặt Vũ Đồng Hải đầy ngạo khí.
- Việc này không nên chậm trễ, bây giờ hai ngươi lập tức xuất phát.
Hoàng Thiên Cần ra lệnh một tiếng.
Hai đại cường giả hư cảnh Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ lúc này lập tức ly khai.
Tốc độ làm việc của Vũ Hoàng môn cực nhanh. Chỉ sau khi Liễu Hạ ly khai vẻn vẹn mấy canh giờ, hắn đã mang Lục Nhĩ Toản Địa Thử trở lại, từ trên trời cao vạn trượng đáp xuống giữa "Hùng Hạt Tử sơn mạch".
Sau núi Hùng Hạt Tử có một khoảng đất trống. Hoàng Thiên Cần mặc áo vàng cười cười nhìn Lục Nhĩ Toản Địa Thử và Liễu Hạ vừa đáp xuống.
- Hống...
Lục Nhĩ Toản Địa Thử vừa rơi xuống đất, liền phát ra một tiếng gầm thân thiết.
Hoàng Thiên Cần, cũng há mồm phát ra một tiếng gầm.
Một người một yêu thú trò chuyện với nhau vài câu.
Loại thú ngữ này, đối với thường nhân thì cần có thiên phú. Trong trăm vạn người bình thường cũng khó có thể tìm được một người học được thú ngữ. Nhưng, đối với cường giả hư cảnh thì chỉ cần một cường giả hư cảnh nguyện ý hao phí thời gian đi học, đồng thời có người nguyện ý dạy, cơ hồ ai cũng có thể học được cả.
Vì sao!
Bởi vì việc phát âm thú ngữ và ngôn ngữ con người trên bản chất là khác nhau. Do đó người bình thường sẽ cảm thấy không tự nhiên. Căn bản không nghe được, dường như chỉ là một tiếng gầm, rốt cuộc có gì khác nhau đâu.
Họ không hiểu. Cho dù hiểu, nhưng bản thân cũng không thể khống chế được mức độ giọng nói, nên không thể phát âm thú ngữ một cách chính xác.
Nhưng cường giả hư cảnh lại khác!
Cường giả hư cảnh có thể truyền âm, có thể nghe được thanh âm trong khu vực, chính là dựa vào cảm ứng sóng âm. Họ có thể cảm ứng rõ ràng được mỗi một chấn động, sau đó lập lại đúng theo những chấn động này, sinh ra sóng âm bên tai đối phương. Đây là thủ đoạn truyền âm của một cường giả hư cảnh, tự nhiên họ cũng có thể cảm ứng được thú ngữ! Cảm ứng được rõ ràng từng câu, từng tiếng thú ngữ khác nhau.
Do đó, cường giả hư cảnh mà học tập thú ngữ thì ít khó khăn hơn.
Nhưng phải có người dạy!
Các đại tông phái đều coi người biết thú ngữ là chí bảo, sao lại truyền ra ngoài? Như Doanh thị gia tộc mãi cho tới bây giờ vẫn không có lấy một người nào biết thú ngữ.
- Thương thế của Lục Nhĩ Toản Địa Thử xem ra đã khôi phục rồi.
Hoàng Thiên Cần cười nhìn nhìn Lục Nhĩ Toản Địa Thử.
- Tốc độ yêu thú khôi phục thương thế nhanh hơn so với chúng ta nhiều.
Liễu Hạ cười đáp.
- Nó biết lần này sẽ đối phó với nhân loại và yêu thú lúc trước đuổi giết nó, nên chẳng nói năng gì, cũng không đòi nhiều long diễm quả hơn. Thu lấy mấy thứ long diễm quả con tặng, rồi theo con tới đây luôn.
- Bây giờ, chỉ cần đợi Đồng Hải thôi.
Hoàng Thiên Cần lẳng lặng chờ đợi.
Thiên hạ đệ nhất thần tiễn "Thân Công Đồ", hiển nhiên khó mời hơn một chút. Khoảng hơn một canh giờ, Vũ Đồng Hải mới trở lại dãy núi Hùng Hạt Tử.
- Tới rồi.
Hoàng Thiên Cần, Liễu Hạ ngẩng đầu nhìn về phía nam.
Chỉ thấy hai luồng lưu quang từ phía chân trời bay tới, lóe lên một đường cong, rồi dừng lại trước mặt hai người Hoàng Thiên Cần. Chính là Vũ Đồng Hải và Thân Công Đồ tóc đen mặc áo da thú, vác một cái cung thần.
- Thân Công huynh!
Hoàng Thiên Cần cười, bước tới nghênh đón.
- Ha ha, Hoàng huynh!
Thân Công Đồ bước lại gần, cười nói:
- Vũ Hoàng môn các ngươi không động thì thôi, đã động nhất định rất kinh người. Tên Kinh Ý có con yêu thú Đao Trì là khó vây nhất. Lần trước ta và Thiết hạt tử liên thủ, thế mà chẳng làm gì được tên Kinh Ý đó, cảm thấy luôn bực mình. Lần này, phải nhờ vào Hoàng huynh và Vũ Hoàng môn các ngươi giúp ta bớt giận rồi.
- Lần này chắc chắn giết được Kinh Ý.
Hoàng Thiên Cần cười khẽ nói.
- Sư bá.
Vũ Đồng Hải bên cạnh truyền âm cho Hoàng Thiên Cần:
- Lúc mời Thân Công Đồ, con đã hứa hẹn khá nhiều. Đây là việc nhỏ, nhưng hắn bảo là để đối phó với yêu thú Đao Trì, phải sử dụng tới Phá Hư tiễn. Con hứa là hắn dùng hết bao nhiêu Phá Hư tiễn, Vũ Hoàng môn chúng ta sẽ đền bù lại bấy nhiêu cho hắn.
Luyện chế Phá Hư tiễn cực khó. Ở Xạ Nhật Thần Sơn cũng chỉ có một số lượng Phá Hư tiễn khá ít ỏi.
- Thân Công huynh.
Hoàng Thiên Cần nhìn Thân Công Đồ.
- Hả?
Thân Công Đồ hơi nghi hoặc.
- Lần này huynh đem theo mấy cây Phá Hư tiễn?
Hoàng Thiên Cần mở lời.
- Như bình thường thôi. Ba cây.
Thân Công Đồ cười nói.
- Ba cây là thiếu.
Hoàng Thiên Cần nói:
- Khi chúng ta xuất phát đi giết Kinh Ý, trước hết các huynh về lại Viêm Châu một chuyến. Huynh đem theo vài cây Phá Hư tiễn nữa để ngừa vạn nhất.
- Hoàng huynh, Phá Hư tiễn của ta chính là thiên hạ đệ nhất thần tiễn. Ba cây là đủ rồi. Nếu ba cây mà giết không chết địch nhân, có nhiều hơn cũng vô dụng.
Xem ra Thân Công Đồ không đành lòng bỏ ra quá nhiều bảo bối.
Hoàng Thiên Cần nhướng mày:
- Ta đã bảo là huynh nên đem nhiều hơn. Yên tâm, sau này Vũ Hoàng môn ta sẽ bù đủ Phá Hư tiễn cho huynh.
Vũ Hoàng môn cổ kính giàu nứt đố đổ vách.
- Ha ha, được!
Thân Công Đồ đáp ứng cực kỳ thoải mái, trong lòng thầm nghĩ: "Được đền bù đủ à? Rất khó kiếm được một lần sử dụng Phá Hư tiễn thoải mái, vậy cứ thoải mái mà dùng đi. Kinh Ý lão huynh, lần này phải xin lỗi ngươi rồi." Thân Công Đồ còn nhớ mình thiệt thòi như thế nào trong trận Giang Ninh quận thành.
Cừu này báo được rồi!
- Bây giờ Lục Nhĩ Toản Địa Thử và Thân Công huynh đều đã đến.
Hoàng Thiên Cần cười ha ha nói:
- Đồng Hải, Liễu Hạ, Thân Công huynh! Ba người các ngươi cùng Lục Nhĩ Toản Địa Thử, Liệt Phong Long Chuẩn cùng nhau xuất phát. Tin rằng nhất định mã đáo thành công!
Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ chính là cường giả hư cảnh đại thành của Vũ Hoàng môn, đều tinh thông Cửu Đỉnh Thiên Thư.
Cùng nắm mười thành lực thiên địa, thông qua tuyệt chiêu trong Thần Điển, hai người Vũ Đồng Hải có thể phát huy gần được mười hai thành lực thiên địa. Đây là phát huy cực hạn của một hư cảnh đại thành.
Cả hai người Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ, chỉ lấy một đối một cũng đều có thể dễ dàng đối phó với Đằng Thanh Sơn rồi.
Hơn nữa, còn có Liệt Phong Long Chuẩn đã tồn tại từ thời Vũ Hoàng, cùng với thiên hạ đệ nhất thần tiễn Thân Công Đồ phụ trợ,
- Việc này không nên chậm trễ, các ngươi cũng xuất phát ngay đi.
Hoàng Thiên Cần trịnh trọng:
- Ta ở đây chờ các ngươi thành công trở về.
Ba người Vũ Đồng Hải, Liễu Hạ, Thân Công Đồ chắp tay cáo biệt, sau đó dẫn Lục Nhĩ Toản Địa Thử, Liệt Phong Long Chuẩn xé gió lướt đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.