"Căn bản không phải một cấp bậc! Chạy thôi!"
Đằng Thanh Sơn chỉ vừa thấy đối phương đưa ánh mắt nhìn đã bộc phát ra tốc độ nhanh nhất. Lắc mình một cái đã vọt tới bên cạnh Lý Quân, một tay ôm lấy sau lưng Lý Quân, tay kia cầm lấy rương sắt lớn, nhảy mạnh lên trên lưng Thanh Loan.
- Muốn trốn?
Thanh âm lạnh lùng lúc đầu còn xa xa, nhưng trong khoảnh khắc đã tới bên tai.
"Thật nhanh." Cả người Đằng Thanh Sơn còn đang ở giữa không trung, còn chưa rơi xuống trên lưng Thanh Loan đã phát hiện ra bóng người kia đang bắn tới. "Không ổn, không còn kịp rồi... Kinh khủng, ta còn chưa kịp rơi xuống trên lưng Thanh Loan thì công kích đã tới rồi."
- Thanh Loan.
Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng, vội ném Lý Quân lên trên lưng Thanh Loan, đồng thời ném theo cả cái rương sắt.
Thanh Loan hót vang một tiếng, lợi trảo dễ dàng bấu vào rương sắt thủng vài lỗ, vững vàng chộp lấy cái rương sắt to, rồi nó cẩn thận cõng Lý Quân trên lưng.
- Tiểu tử, chịu chết đi.
Thiên Phong Chiến Thần áo đen phần phật, hai mắt mờ ảo lóe lên ánh sáng u ám. Để đối phó với Đằng Thanh Sơn, thậm chí hắn còn chẳng cần dùng binh khí, cứ bổ thẳng xuống.
Thiên Phong Chiến Thần đánh về phía Đằng Thanh Sơn, tựa như một con diều hâu bắt gà con.
Dưới áp lực kinh khủng, tiên thiên cường giả bình thường e rằng sớm mất đi ý chí chiến đấu, không dám hoàn thủ rồi.
- Ha ha... chịu chết à!!!
Ánh mắt Đằng Thanh Sơn sắc như dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dinh-ky/1231505/chuong-414.html