- Vân Ký.
Đằng Thanh Sơn nhìn Mục Vân Ký.
- Ý của huynh là Đoàn gia được phân hai thành, còn Phó gia được phân một thành rưỡi. Tại hạ hai thành, Mục gia huynh bốn thành rưỡi à??
- Đúng vậy.
Mục Vân Ký mỉm cười gật đầu.
Theo y, Đằng Thanh Sơn một người mà có được phần bằng với Đoàn gia xuất động tám vạn đại quân, vậy Đằng Thanh Sơn cũng đã thỏa mãn rồi.
- Vân Ký.
Đằng Thanh Sơn dán mắt vào đối phương.
- Tại hạ muốn được ba thành!
- Ba thành?
Bất luận là Phó Đao, Phó Vân Triển, lẫn Đoàn Thạch Tấn, thậm chí cả Mục Vân Ký đều chấn động. (Hoa Hồng: ý mấy gã này cho rằng ku Núi có nhõn 1 người mà tham kinh)
Đoàn gia và Phó gia cộng lại mới được ba thành rưỡi, Đằng Thanh Sơn một người muốn chiếm ba thành?
- Tiên sinh, việc này có thể không làm được.
Mục Vân Ký cười khổ, lúc trước Húc Nhật Thương Hành và Đoàn gia đã có hiệp định, Đoàn gia sẽ được phân hai thành, không thể ít hơn. Về phần Phó gia, Mục Vân Ký vừa rồi đã hứa. Một khi Phó gia xuất động Thần Đao Vệ cũng cho bọn họ một thành rưỡi.
Nếu cho Đằng Thanh Sơn ba thành, vậy Mục gia chỉ còn lại có ba thành rưỡi!
- Việc này không tuyệt đối được.
Mục Vân Ký lắc đầu quầy quậy.
- Đằng tiên sinh, huynh đừng làm tại hạ khó xử. Mục gia vẻn vẹn chỉ có được bốn thành rưỡi đã là giới hạn rồi.
- Giới hạn à?
Đằng Thanh Sơn cũng mặc cả:
- Thôi được, tại hạ cũng lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dinh-ky/1231493/chuong-402.html