Lầu hai tửu lâu trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh, đến cả một cây kim rơi cũng có thể nghe rõ. Những khách nhân đều khiếp sợ nhìn đống bột vàng dưới đất, nhìn cao thủ thần bí 'Đằng Thanh Sơn' trước mắt, lại nhìn về phía công tử họ Lê.
Có thể ăn cơm ở lầu hai Húc Nhật tửu lâu cũng coi như có một chút thân phận. Họ đều hiểu rõ, Lê công tử là nhân vật số một số hai trong Phương Thị gia tộc, tuy nói chưa làm gia chủ, nhưng cũng nhanh thôi.
Thủ hạ của Lê công tử đưa vàng ra mà là giả được à?
Ai cũng hiểu, vàng chắc chắn là vàng thật!
Nhưng có thể bóp thỏi vàng thật mười phần thành bụi thì thực lực này... Ít nhất Liễu đại sư mà họ vô cùng tôn kính cũng không làm được.
- Lê công tử hôm nay đầu húc phải đá rồi.
Đám khách trong lòng chỉ cười thầm nhưng không dám nói gì, họ đứng một bên nhìn xem Lê công tử làm sao ứng đối.
Chuyện gì thế?
Lê công tử cau mày, quát về phía tên nam tử mắt ti hí.
- Công tử.
Nam tử mắt ti hí vội cung kính nói:
- Thuộc hạ cũng không biết, thuộc hạ lấy vàng trong phòng thu chi. Có thể... Có thể không biết ai đã tráo vàng rồi.
Lê công tử nghe xong tức giận hừ một tiếng, trừng mắt nhìn hắn:
- Trong Phủ lại có người dám trộm vàng à!
Nói rồi, Lê công tử chắp tay về phía Đằng Thanh Sơn, cười:
- Tiên sinh, đây là do mấy tên tham nhũng ở Phương Phủ của ta làm tiên sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dinh-ky/1231422/chuong-331.html