Tên tướng quân nổi giận đùng đùng.
- Ài! Ta nói chính là hai viên bảo thạch màu xanh to bằng nắm đấm trên tay ngươi ấy.
Đằng Thanh Sơn xách một tấm lưới đánh cá to đi tới rất nhanh.
Chung quanh, đám quân sĩ ai nấy cầm chắc lợi kiếm, nhưng không có một ai dám tự tiện hành động. Tất cả mọi người nhìn về phía tên tướng quân chờ đợi. Chỉ tiếp xúc một thời gian rất ngắn ngủi, tất cả mọi người đều biết tên thanh niên này có thực lực rất đáng sợ. Nếu đánh nhau thật, cho dù có thể giết chết đối phương thì bọn họ cũng sẽ bị chết thảm trọng.
Đã rất lâu rồi, tại Minh Nguyệt Đảo không hề có quá nhiều người chết.
Đám quân sĩ hơi lừng khừng, chờ đợi.
- Tướng Quân phủ chúng ta làm việc, ngươi không được quấy rối!
Tên tướng quân cố giữ vẻ mặt bình tĩnh, giận dữ hét vào Đằng Thanh Sơn:
- Bảo thạch cũng là vật của Tướng Quân phủ. Ngươi buông ra cho ta!
Mặc dù, hắn hiểu được người này là một siêu cường giả, nhưng Tướng Quân phủ đã quen thói bá đạo từ trước đến nay, hơn nữa đây lại chính là phạm vi của Bắc Nhan Trấn!
- Hừ! Ta đã nể mặt ngươi rồi mà vẫn không biết xấu hổ! - Đằng Thanh Sơn sầm mặt lại.
Thân thể hắn nhoáng lên.
- Ngăn hắn lại!
Tên tướng quân vội ném hai trái Thiết Diệp Quả lên bãi cát, đồng thời muốn rút lợi kiếm bên hông ra.
- Đứng lại!
Mười tên lính ở gần đó quát lớn một tiếng, rồi đâm kiếm ra.
Đằng Thanh Sơn thi triển Thiên Nhai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dinh-ky/1231402/chuong-311.html