Tại Cửu Châu có mười ba quận. Nam Tinh là một trong những quận thành của Cửu châu.
Trong Phong Lưu lâu, nơi các cô nương cao cấp nhất đang ở đó.
Tiếng đàn vọng ra uyển chuyển, khi thì nhẹ nhàng lướt nhanh, khi thì thong thả nhu hòa. Tiếng đàn trầm bổng làm cho tâm tình của con người thấy thoải mái, cầm nghệ có thể đạt tới trình độ này có thể nói một câu bất phàm. Cô gái lục y đang đánh đàn nhìn qua chỉ có thể coi khá thanh tú nhưng cầm nghệ của nàng lại đặt nàng vào địa vị cao.
Trong căn lầu, ngoại trừ lục y đang đánh đàn còn có một thanh niên tuấn tú mặc bạch sam. Thanh niên tuấn tú này mắt đang nhắm mắt, chăm chú lắng nghe tiếng đàn.
Đột nhiên.
Trên thang lầu truyền đến tiếng bước chân.
"Lục Y. Cô lui ra trước đi. " Thanh niên tuấn tú nhẹ nhàng nói nhỏ
"Dạ. " Cô nương Lục y đó khéo léo lui ra.
Gã thanh niên tuấn tú đó có một dự cảm không tốt, trong khi gã nghe tiếng đàn thì không cho phép hạ nhân tới quấy rầy, trừ phi có đại sự phát sinh. Lúc này làm sao lại có đại sự phát sinh? 'Việc làm ăn của mình ở Lan Trạch hồ? Hay là việc chém giết cướp hàng của Cửu ca ?' Thanh niên tuấn tú suy nghĩ.
"Lão gia. " Một lão giả đi vào, khom người bẩm báo.
"Ừm " Thanh niên tuấn tú nhìn lên.
"Mạnh lão đã bị đô thống Hắc Giáp quân là Đằng Thanh Sơn giết. Một trăm tên sát thủ chỉ còn có mười ba tên còn sống. " Lão giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-dinh-ky/1231213/chuong-122.html