Editor: Gió
Mẫn Thiều Kỳ lái xe đến bệnh viện, vừa vào đến cửa khu nội trú, liền thấy Mẫn Ác Đan đang ngồi ở trên ghế ở sảnh lớn tầng một.
Mẫn Ác Đan chỉ mặc một chiếc áo len, ngay cả áo khoác cũng không có. Cũng may cô còn biết vào trong cho ấm, nếu không với với tiết này mà đứng bên ngoài chắc chắn bị lạnh mà ốm rồi.
Sảnh lớn trong khu nội trú căn bản không có người, ngày tết đa số những bệnh nhân không còn vấn đề gì đáng ngại đều đã xuất viện về nhà đoàn viên, những người vẫn còn ở trong viện thời gian này cũng không có người nhà ở bên, đều ở nhà ăn tất niên, vậy nên khu nội trú có chút quạnh quẽ.
Mẫn Thiều Kỳ đi tới.
Mẫn Ác Đan nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nhìn về phía cậu, sau đó cố nặn ra một nụ cười khó coi, nói: “Xin lỗi, làm phiền em rồi.”
“Không sao.” Mẫn Thiều Kỳ cởi áo khoác khoác lên người Mẫn Ác Đan, nói: “Đi thôi, phải tìm một nơi để ở trước đã.” Cậu chắc chắn không thể mang Mẫn Ác Đan về nhà, chỉ có thể tìm một khách sạn để thu xếp cho cô
“Ừm…” Mẫn Ác Đan gật đầu, quay đầu thoáng nhìn về hướng thang máy, tựa hồ vẫn còn lưu luyến Ngô Á Sâm, nhưng cũng không thể làm gì khác. Sau đó, liền cùng Mẫn Thiều Kỳ rời đi.
Cũng may sáng nay, Cố Ngạo không chỉ phát tiền lương cho cậu, mà còn cho cậu tiền thưởng, chính là thêm tiền lương của hai tháng. Nếu không cậu cũng không có tiền mà trả tiền phòng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-di-huu-tinh/1505720/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.