Editor: Gió
Quay lại phòng khách, Cố Ngạo nhìn Mẫn Thiều Kỳ vẫn còn đang say giấc, anh cũng lười điều chỉnh lại tâm tình đang hỗn loạn của mình có lẽ điều chỉnh cũng không có tác dụng gì.
Anh đã từng thích Mẫn Thiều Kỳ như thế, không chỉ vì vẻ ngoài đẹp đẽ của Mẫn Thiều Kỳ vừa hay lại hợp thẩm mỹ của anh, càng là vì ở bên cạnh Mẫn Thiều Kỳ anh cảm thấy vô cùng thoải mái – một loại thoải mái vô cùng an yên.
Cố Ngạo rất thích chơi bời, bình thường cũng chẳng có dáng vẻ nghiêm chỉnh gì cho cam, người bên cạnh cũng kẻ đến người đi nhiều vô kể, nhưng anh cũng có ranh giới cuối cùng của mình – chơi thì chơi nhưng không bao giờ làm đến bước cuối cùng.
Đây là ranh giới mà Cố Hàm tạo cho anh, Cố Hàm cho rằng con trai thích chơi bời một chút cũng không có gì, cái này cũng có liên quan tới tính cách vậy nên không cần thiết phải cứng nhắc thay đổi, nhưng chơi vô độ thì không được. Anh ấy đã từng nói chuyện với Cố Ngạo về vấn đề này, Cố Ngạo cũng rất nghe lời Cố Hàm, tuân theo cái ranh giới đó.
Cho nên theo một ý nghĩa nào đó, ngoại trừ một số người cho là “bạn gái” lúc còn bé ra, người được coi là người yêu chính thức nhất của Cố Ngạo cũng chỉ có Mẫn Thiều Kỳ. Điều này nói ra có thể khiến người khác rất khó tin, Cố Ngạo cũng sẽ không giải thích điều gì, thật sự là như thế nào, trong lòng anh hiểu rõ vậy là được rồi.
Mẫn Thiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-di-huu-tinh/1505703/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.