Người mặc hoàng sam cũng có cảm giác suy sụp sâu sắc dùng ánh mắt âm lệác độc nhìn quét hai người, một câu nói ngoan độc phun ra từ kẽ răng:"Lão tử nhớ kĩ các ngươi, về sau chờ xem!" Vừa mới nói xong, thân ảnhcủa hắn liền mất đi bóng dáng ngay tại chỗ.
Không xong, MiênMiên từ tâm tình suy sụp vừa chạy ra nhất thời cảnh giác. Hiện tại người này vừa đi, tiêu điểm lại dừng ở trên người mình. Chết tiệt, vì sao đinhanh như vậy? Hại cô ngay cả nhân cơ hội trốn đi cũng không có. Tronglòng Miên Miên vô cùng oán giận người mặc hoàng sam, cảm thấy người nàythật sự là không biết thức thời.
Kế hoạch lúc này, chỉ có giả ngu. Miên Miên đối diện với Thượng Quan ÁmẢnh, mắt lại liếc ngang liếc dọc, trước sau không chịu dừng ở trên người anh: "Âh, cái kia, cám ơn huynh thay ta giải vây. Thật không hổ là nhân vật đứng đầu Thí tiên đại tái...............Quả nhiên không giống bìnhthường". Gượng gạo dừng một chút: "Ơ, ta tại sao lại không lí do chạyđến tầng cao nhất? Ta sao lại hoàn toàn nghĩ không ra?A..............việc lạ mỗi ngày đều có, hôm nay đặc biệt nhiều. Nếukhông có việc gì, vậy ta ta ta.............ta đi nha..........." Nóixong lời cuối cùng, gần như nhỏ như muỗi kêu.
Ngay khi thân thể Miên Miên thành công di chuyển đến cửa lớn đại điện, một tiếng nói hợp thời vang lên:
"Đứng lại"
Chẳng qua là hai chữ đơn giản, nhưng nghe vào trong tai Miên Miên lạikhông khác nghe được kết quả "Hành hình", "Xử trảm" kinh hách.
Miên Miên lập tức như binh lính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cuu-anh-yeu-em/2161913/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.