Chương trước
Chương sau
Vừa rồi chỉ lo chạy đi không lưu ý đến cái khác, bây giờ mới phát hiệnngười chơi nữ tên là “Phong Vũ Tử Yên” này, lại gửi tới hơn 60 tin đếnThiên lý truy âm! Phải biết rằng, loại tin tức trên hệ thống này khihiển thị lên đều thu phí, hơn nữa không hề rẻ, Phong Vũ Tử Yên này,trong lòng rốt cục cất giấu bao nhiêu tình cảm yêu thương mãnh liệt đây, mới khiến cô ta không tiếc tiền, một mạch mua nhiều đạo cụ như vậy?

Miên Miên nhìn chằm chằm màn hình, nói không ra lời.

Trước kia cô từng nghe người ta nói ở trong mỗi một game nào đó thườngxảy ra những sự kiện như vậy: Hai nam vì tranh một nữ, mướn người suốtđêm thổi kèn, ước chừng thổi mấy ngày, Miên Miên không tin. Thổi đến gàchó không yên, thổi đến thiên hôn địa ám, thổi đến vĩnh viễn sánh cùngthiên địa…… Sau có có người tổng kết, tổng chi phí của hai người đàn ông này là mười vạn nhân dân tệ.

Ngay lúc đó mình cảm thấy khó cóthể tin, chẳng qua là trò chơi thôi, đáng giá sao? Không thể tưởng đượcbây giờ cô cũng có cơ hội chính mắt thấy tiết mục đốt tiền như vậy. Thậm chí, cô biết nhân vật chính trong vở kịch này.

Năm đó Chu UVương vì thu được nụ cười của Bao Tự, không tiếc đùa giỡn chư hầu đốtđài Phong Hỏa [1], trình độ hoang đường cũng chỉ như thế.

Hơn nữa nhìn tình thế này, còn có thể tràn ngập oán niệm tiếp tục quét xuống.

Được rồi, nam nữ hoan ái cũng không sai, nhưng mà, vì sao lại khăng khăng là Thượng Quan Ám Ảnh chứ?

…… Aizz, một cô gái tốt, vì sao lại để cho mình hèn hạ như vậy chứ.

Miên Miên lắc đầu thở dài, có loại cô đơn cả thế nhân đều say duy chỉ có mình tỉnh táo.

Hình ảnh trên Thiên lý truy âm vẫn hiện ra một câu, con số phía saugiống như Bạch Sam Y Sư, không ngừng cao lên. Chẳng qua là một người leo lên núi Đoạn Tình, một người nâng cao mức nhân dân tệ lên.

Dọc đường bị mấy móng vuốt sắc nhọn của yêu thú gây thương tích, sau khiMiên Miên ở một chỗ an toàn thi triển Thanh Tâm Quyết, tiếp tục chạy tới Đoạn Tình Nhai.

Thật vất vả tới vùng phụ cận mục tiêu, từ xaxa Miên Miên thấy bóng người cao to đứng sừng sững trên vách núi, khôngcần phải nói, đó chính là đội ngũ tăng cấp của Thối Kiếm Tiêu Dao.

Tại bên cạnh những người chơi nam cao to đĩnh bạc kia, một thân ảnh màu xanh lam yểu điệu động lòng người có vẻ đặc biệt thu hút sự chú mụcngười ta. Nhìn kỹ xuống, cô gái này có làn da nõn nà, trán cao mày ngài, cho dù không xưng là khuynh quốc khuynh thành, cũng tuyệt đối được cholà xinh đẹp, duyên dáng yêu kiều.

Chỉ thấy cô ta như con chimnhỏ nép vào bên người một người chơi mặc bộ đồ đen, một đôi mắt phượnggắt gao dính vào trên người đối phương, không chịu dời đi nửa giây, trên khuôn mặt tú lệ lộ vẻ ôn thuần cùng tình thâm.

Miên Miên nhìn chăm chú nhìn về phía ID của cô ta, quả nhiên, cô ta chính là Phong Vũ Tử Yên.

Ở Thiên lý truy âm phát tuyên ngôn yêu thương còn chưa đủ, lại còn đuổi theo “Ái lang” đến Đoạn Tình Nhai, quả là một cô gái si tình. Miên Miên cảm thán nói ở trong lòng, quyết định trước tiên cứ ở lại tại chỗ quansát tình hình.

“Thượng Quan, huynh lâu cũng chưa login. Cónhiều việc bận lắm sao?” giọng điệu của Phong Vũ Tử Yên ôn nhuyễn nhưnước, như là chảy từ một khe nước tới một hồ nước trong sâu thẳm, thấmvào lòng người.

Mỹ nhân ở phía trước, ôn nhu như vậy, người đàn ông nào có thể không tâm sinh nhộn nhạo?

Nhưng mà Hắc Y Nam Tử —— Thượng Quan Ám Ảnh dù sao không phải người đàn ông tầm thường, đối mặt với thế công ôn nhu của cô ta, không có chúthành động nào, thậm chí ngay cả chỉ một chữ cũng không nguyện bố thí,vẫn không chú tâm như trước đánh quái thăng cấp cùng đội ngũ của ThốiKiếm Tiêu Dao.

Thấy thế, mọi người không khỏi tiếc hận: Hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình!

Phong Vũ Tử Yên đối với sự lãnh đạm của anh tựa hồ sớm tập mãi thànhthói quen, không chút khó khăn tiếp tục nói: “Đúng rồi, Băng tinh tuyếtngưng yêu huynh đưa cho muội trước đây lại thăng cấp, hiện tại đã làtrung giai tầng thứ ba, huynh xem xem” Nói xong cô ta đem vật thể toànthân trong suốt, lông của linh thú khẽ rung rung khi được triệu hồi ra,một cử động này khiến không ít người chú ý.

Wow, ngay cả linh thú trân quý như vậy cũng có thể chắp tay đưa tặng, hay là…… Nước chảy cũng không phải là vô tình?

_____________

Chú thích:

[1] Bao Tự là hoàng hậu của Chu U Vương (781-770 trước CN) nhàChu,người có sắc đẹp lộng lẫy, nhà vua cực kỳ sủng ái. Có điều lạ, nàngkhông bao giờ cười.

Vì để thấy nụ cười người đẹp U Vương ralệnh cho quan giữ kho mỗi ngày dâng 100 tấm lụa rồi sai cung nữ xé đểlàm nàng vui. Nhưng Bao Tự tuyệt nhiên vẫn không cười. Bấy giờ có viênquan tên Quách Thạch Phủ bày mẹo: “Tiên vương ta ngày xưa có xây Phonghỏa đài ở Ly Sơn, lại đặt mấy mươi cỗ trống to, phòng lúc có giặc sẽ nổi lửa đánh trống báo hiệu chư hầu sang ứng cứu. Đã lâu đất nước tháibình, không bao giờ đốt đến. Nay vua vì hoàng hậu mà đốt nàng tất vuilòng mà cười. U Vương khen phải liền dọn ra Ly Sơn và đốt Phong hỏa đài. Bấy giờ chư hầu cứ nghĩ giặc giã kéo đến bèn đưa quân ứng cứu. Nhưngkhi đến nơi chẳng thấy bóng giặc đâu mà chỉ thấy U Vương cùng Bao Tựđang cười hả hê. U Vương lấy làm tự đắc lắm bèn thưởng cho Quách ThạchPhủ

Nhưng sau quân Khuyển Nhung sang đánh phá, tiến đến KiểuKinh (kinh đô nhà Chu),U Vương đại bại liền đốt phong hỏa đài cầu viện. Các trấn chư hầu vì bị mắc lừa lần trước, cho là đại vương và hoàng hậu đương yến ẩm nên không đem quân sang cứu. U Vương bị chúa Khuyển Nhunggiết chết, Bao Tự lại sa vào tay chúa Khuyển Nhung. Nhưng cuối cùng cáctrấn chư hầu xua quân phản công, quân Khuyển Nhung đại bại, chúa KhuyểnNhung bỏ chạy, Bao Tự vì theo không kịp mà tự tử
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.