Gần tám giờ tối ngày hôm sau, suối Hà Bàng bên cạnh thành Thiên Nam, một gã Bạch Sam Y Sư đứng sừng sững. Xem bộ dáng, là đang đợi người.
Tám giờ đúng, người cậu ta đợi xuất hiện, là một Nam Kiếm Khách khí thế bất phàm, quần áo đen tóc đỏ.
Nam Kiếm Khách tuyệt mỹ tuấn dật đứng ở bên người Y Sư, nhíu mày lại, câu đầu tiên nói đó là: “Nàng rất hùng tráng”
Giọng điệu tràn đầy ghét bỏ.
“……” Miên Miên mếu máo, quan sát anh.
Thượng Quan Ám Ảnh nhận thấy được thái độ bướng bỉnh của cô, trầm tư một hồi, nói: “Nói đi”
Miên Miên không được tự nhiên lắc đầu, hừ lạnh một tiếng: “Muội không có gì muốn nói, cũng không có bất mãn gì với huynh”
“Ờ” Anh phát ra một âm tiết đơn giản.
Khi Miên Miên phát hiện mình chỉ cần một câu đã tiết lộ sự bất mãn, cóchút xấu hổ giận dữ, sau khi thầm mắng mình một tiếng “Ngu ngốc”, phôtrương thanh thế tăng mạnh ngữ khí: “Không, không sai! Muội là rất bấtmãn, rất không tình nguyện!”
“Không tình nguyện cái gì?”
Miên Miên bị kiềm hãm, khí thế giảm xuống, lúng ta lúng túng nói: “Muội không muốn đổi tài khoản nữ cùng luyện cấp với huynh……”
“Vì sao?”
Tuy rằng giọng nói của Thượng Quan Ám Ảnh vẫn bình tĩnh không gợn sóng, nhưng người qua đường giáp ất không một ai không cảm thấy một trận hàn ý thấu xương, đều nhượng bộ lui binh.
Miên Miên tâm sự ngổn ngang, tự nhiên cảm nhận được những thứ này, cô cúi đầu, hồi tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cuu-anh-yeu-em/2161873/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.