Chương trước
Chương sau
Giọng nói tuy rằng rất êm tai, nhưng mà ở bầu không khí an lành hòa nhãcủa nhà hàng vẫn vô cùng chói tai, trải qua đấu tranh, Miên Miên nghiếnrăng, ra sức ấn nhận cuộc gọi: “Alo, mẹ à? Có chuyện gì sao?” Cô nghiêng người, cố ý giảm âm lượng đến thấp nhất.

Nhưng mà giọng bàNguyễn như chuông đồng, cảm giác mãnh liệt được về sự tồn tại vượt quakhông gian cùng hai tầng chướng ngại, rõ ràng truyền ra từ ống nghe:“Còn có thể có chuyện gì? Chính là chuyện lần trước nói với con đó! Conrốt cuộc là có thái độ gì?”

“Con không có thái độ gì mà…… Mẹ, con bây giờ ở bên ngoài có việc, sau này ——”

“Hừ! Mỗi lần nói chuyện đi xem mắt con đều trốn đông trốn tây, con rốtcuộc là có cái gì không hài lòng về Đại Dũng? Con ngay cả gặp cũng chưagặp qua người ta, liền từ chối, làm sao có thể bắt được nhân duyên tốtđây? Mẹ nói cho con biết, cái cậu Đại Dũng này……”

Miên Miênmuốn khóc: “Mẹ, con……” Có thể không cần nói đến chuyện lựa chọn vào lúcnày hay không? Cô kinh hoàng khiếp sợ liếc mắt nhìn Hỏa Nhạ một cái, lại phát hiện anh đang nhìn mình, kinh sợ đến nỗi cô vội vàng thu hồi tầmmắt.

A a, quá mất mặt, anh có thể cho rằng mình là vẫn hàng ế,không có người cần, cho nên mới bị bắt đi xem mắt hay không? Ô ô, côkhông muốn sống, mất mặt quá đi.

“…… Cho nên mẹ nói này, ngườiđàn ông có điều kiện tốt như vậy con cho là tùy tiện có thể gặp đượcsao? Được rồi, mẹ cũng không bắt buộc con lập tức về nhà, nhưng con dùsao cũng phải xem ảnh chụp của đối phương, miễn cho con lại nói mẹ tựchủ trương” Giọng thao thao bất tuyệt của bà Nguyễn truyền đến từ đầudây bên kia điện thoại, “Đợi mẹ bảo em họ con gửi ảnh chụp của cậu ấyqua…… Gửi cái gì mà MMS qua cho con, con kiểm tra và nhận nhé. Nhớ rõphải nghiêm túc cân nhắc thử nhé”

“Vâng, được, nhất định sẽnghiêm túc cân nhắc” Miên Miên gật đầu như giã tỏi, chỉ cầu có thể mauchóng chấm dứt cuộc gọi xấu hổ lần này.

Rốt cục, cuộc gọi đã kết thúc, Miên Miên cảm thấy thế giới này bắt đầu yên tĩnh đáng yêu.

Cô đặt điện thoại di động lên mặt bàn, mặt có chút đỏ nâng mắt lên nhìn Hỏa Nhạ, phát hiện anh luôn luôn nhìn mình, trong lòng cả kinh, khôngđược tự nhiên nở nụ cười: “Mẹ tôi gọi điện thoại……” Cúi đầu ăn một miếng cá vược hấp, làm ra vẻ rất cố ý rời lực chú ý ra khỏi bầu không khígượng gạo: “Giám đốc, con cá này tươi béo mà không ngấy, thịt nhiềuxương ít, thịt chắc trắng mịn, thơm ngon, quả thực là vừa miệng, khiếncho từng kẽ răng vẫn còn đọng hương. Anh nếm thử” Miên Miên chưa bao giờ biết tài ăn nói của mình lại tốt như vậy, tiềm lực quả nhiên đều bịkích phát ra giữa nghịch cảnh.

“Cô……”

Lời Hỏa Nhạ nóicòn chưa xong bị tiếng rung trên mặt bàn cắt ngang, Miên Miên cầm lênnhìn, là một MMS. Sau khi nhận, bên trong xuất hiện ảnh chụp của một gãđàn ông, phía dưới còn kèm thêm số điện thoại liên hệ của người này.

Không cần phải nói, người trong ảnh chụp chính là vị Đại Dũng tiên sinh kia.

Tướng mạo của người này cũng không có cái gì đặc biệt, rốt cuộc là malực nào khiến cho mẹ đại nhân phải “Thần hồn điên đảo” như vậy chứ? Côtuân theo tinh thần khoa học, nghiên cứu nghiêm túc cẩn thận, vô cùngnghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình, rơi vào suy tư.

Một lúc lâu sau, trên đỉnh đầu vang lên giọng nói đàn ông: “Tôi có thể xem một chút không?”

Giọng nói của Hỏa Nhạ kéo Miên Miên từ giữa trầm tư trở về, cô có chút không xác định nhìn anh.

“MMS của cô” Hỏa Nhạ lộ ra nụ cười thản nhiên, cả người tản mát ra hơi thở thanh nhã làm cho người ta tin cậy.

Tất cả lòng cảnh giác của Miên Miên đều biến mất, ngoan ngoãn đưa điệnthoại di động đưa cho người đàn ông đối diện cười đến đẹp mắt kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.