Trong hành lang, Tiểu Triệu bác sĩ ngẩn người, chợt rơi vào trầm tư, không giải đáp được câu hỏi này của cô.
Ý của Liễu Ly cũng không nhất thiết phải nhận được câu trả lời, đoán có lẽ người ở bên trong có lẽ đã nghe rõ, cô mỉm cười với hắn, nói: "Bác sĩ mau vào đi, ta không làm phiền nữa."
Tuy vẫn chưa có nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành, nhưng Liễu Ly biết rằng đến đây coi như đã làm xong việc mình phải làm.
Đêm đó Tư Thiên Đài thắp rực ánh đèn, các bác sĩ đã phân tích suốt đêm cũng vẫn chắc tám chín phần với suy đoán ban đầu.
Dị tượng là điềm báo sớm xảy ra chuyện lớn, còn về sớm bao nhiêu thì khó nói. Có điều, căn cứ ghi chép lịch sử mà dự tính, theo các bác sĩ, nhiều nhất trong hai mươi năm ắt có tai họa ập tới.
Giang hoàng hậu quyết định thúc đẩy hôn sự của An Dương và Giang Thạch Diệp, hai người sẽ thành thân vào cuối năm. Nếu trong vài năm có hậu tự, tính toán sau hai mươi năm, hài tử cũng đã trưởng thành.
Cứ như vậy, tuế tinh, thái bạch nhập nguyệt, sẽ nhắm thẳng vào việc sau khi An Dương huyện chúa gả vào Giang gia, Giang gia sẽ giữ một hài tử mang huyết thống hoàng thất, do đó mà phạm thượng làm loạn, có lòng bất trung!
*
Trời còn chưa sáng, Gia Thành Đế đã bị đại thái giám hầu hạ cận thân đánh thức: "Thưa thánh thượng, thưa thánh thượng."
Vẫn còn một lát nữa mới đến giờ thượng triều, Gia Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cong-chua-vi-ton/3509268/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.