Tiểu Thụy nhìn Cửu điện hạ của mình với vẻ mặt run sợ, mặc dù chẳng thay đổi rõ ràng, nhưng Tiểu Thụy vẫn có thể nhạy bén nhận thấy tâm trạng của Ninh Tử Thanh không được tốt lắm: "Điện hạ, còn đi tìm quận chúa không?"
"Đi."
Ninh Tử Thanh từ trước đến nay không chải những kiểu tóc tinh xảo, rườm rà, chỉ quấn nhẹ thành một búi tóc đơn không lỏng không chặt, gió xuân mang theo hơi lạnh lặng lẽ vuốt lên vài sợi tóc, rơi ngay bên bờ môi mím chặt.
"Tại sao không đi."
Lúc Cửu điện hạ đến tận nơi, Liễu Ly còn đang nằm. Rõ ràng người căn dặn thị nữ "Dù thế nào cũng phải gọi cô dậy" chính là cô, vậy mà lúc này lại làm như không nghe thấy thúc giục của Diễm Nhi, cả người quấn trong mền như một cục bông gòn.
Các thị nữ nhìn thấy Ninh Tử Thanh đến, đều ngầm hiểu mà không lên tiếng, yên lặng lui ra ngoài, để lại cho hai người họ không gian riêng.
Không ai quấy rầy, thoáng chốc, Liễu Ly cứ thế lại ngủ thiếp đi mà không hề hay biết, dường như còn đã nằm mơ.
Đó là một giấc mơ đầy mùi thơm, đủ loại mùi thơm khác nhau cùng hòa quyện, khiến mũi cô bỗng nhiên trở nên rất nhạy. Trong mơ có đùi gà om ngập sốt tương, bánh quế hoa vừa mới hấp ra lồng, và còn...
Một tiếng "ọc ọc", bụng kêu lên.
Trước khi ngủ Liễu Ly chưa ăn gì, đương nhiên ở trong mơ sẽ không khách sáo, ăn cũng không mất mát gì, liền lần theo hướng phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cong-chua-vi-ton/3374270/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.