Bảo An nhanh chóng ngủ thiếp đi. Khoảng nửa canh giờ nữa thì phải quay trở lại tiệc truy nguyệt theo căn dặn của Gia Thành Đế trước đó. Liễu Ly biết hai người họ và Bảo An cùng đi khỏi lâu như vậy rất không sáng suốt. Trước những ánh mắt chực nhìn, nếu ai đó cẩn thận sẽ phát hiện ra điều không thích hợp. Nhưng bây giờ nàng đã không còn quan tâm nữa, nàng làm sao có thể bỏ mặc Bảo An trong lúc này được?
Vì Bảo An đã ngủ nên cả hai nói chuyện rất nhỏ tiếng và dựa vào nhau rất gần, "Điện hạ... điện hạ có muốn về trước không?" Đây là việc nhà của Liễu Ly, Ninh Tử Thanh lẽ ra không nên bận tâm vì nó.
"...Không sao cả."
Nàng biết, Ninh Tử Thanh không có lý do ở lại, ngoài việc ở bên cạnh nàng.
Tinh thần ảm đạm của Liễu Ly được động viên, cũng không biết dũng khí từ đâu, đột nhiên bước lên ôm lấy Ninh Tử Thanh.
"Cảm ơn." Nàng nói bên tai Ninh Tử Thanh.
Không ngờ ở một thời đại xa lạ này mà bản thân vẫn may mắn có được một tình bạn hiếm có như vậy.
Khoan đã, Liễu Ly bỗng phát hiện hình như mình đã quên điều gì đó! Bây giờ Ninh Tử Thanh còn đang tưởng mình thích nàng mà, đừng hành động tùy tiện như vậy chứ...
Nghĩ vậy, cánh tay đang ôm cổ Ninh Tử Thanh của Liễu Ly cứng đờ giây lát, không biết nên làm thế nào để buông tay một cách tự nhiên. Nàng định tìm một cái cớ cho việc làm của mình, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-cong-chua-vi-ton/2538541/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.