Lấy hồn làm khuôn, lấy phù làm lệnh.
Nói thì dễ, nhưng muốn thực hiện được, cần có linh lực cường đại và thần hồn hùng hậu mới có thể làm được. Mà điều Lăng Cửu Xuyên muốn làm, không chỉ dừng lại ở đó, nàng còn muốn vạch trần bộ mặt đã che giấu suốt bao năm của Đạm Đài Vô Cực, công khai thiên hạ.
Lần này, nàng nhất định phải xé toang lớp mặt nạ giả nhân giả nghĩa độc ác của hắn!
Thân đứng lơ lửng giữa không trung, gió lạnh đầu xuân thổi khiến áo lụa màu lam nhạt của nàng phần phật tung bay. Nàng đưa mắt nhìn bao quát toàn thành Ô Kinh, ánh mắt lạnh lẽo khi nhìn thấy tầng ma khí đen đỏ u ám đang bao phủ cả kinh thành.
Vốn xuất thân chính đạo, theo đuổi đại đạo là điều không sai, nhưng nếu lấy sinh linh làm vật hiến tế để thành tựu đại đạo của mình, thì đó không phải là đạo, mà là nghiệt!
Việc Đạm Đài Vô Cực đã làm là kết thành quả nghiệt, cam tâm sa vào ma đạo, tội nghiệt chồng chất, vĩnh bất siêu sinh!
Lăng Cửu Xuyên hít sâu một hơi, hai tay kết ấn. Ý niệm vừa khởi, Kim Đan trong thể nội đột ngột tăng tốc xoay chuyển, nguồn đan nguyên thuần túy hùng hậu cuồn cuộn tuôn ra, linh khí quanh thân dồi dào ngút trời.
Nàng dùng hai ngón tay như bút, dẫn dắt thần hồn bản thân, hòa lẫn với lực lượng Kim Đan cùng kim quang công đức thu được sau khi hóa giải thi độc năm xưa, chầm chậm vẽ từng nét trong hư không.
Mỗi một nét vẽ rơi xuống, hư không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824076/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.