Muốn nhà họ Lăng chôn cùng!
Lời Đạm Đài Vô Cực vừa thốt ra, Phong Nhai thoáng khựng lại, theo bản năng liếc nhìn về phía Lăng Cửu Xuyên.
Câu nói kia thoạt nghe như nhằm vào hắn, nhưng thực chất chính là lời đe dọa gửi đến Lăng Cửu Xuyên — hắn sẽ ra tay với nhà họ Lăng!
Thế nhưng, Lăng Cửu Xuyên lại không chút do dự, một lần nữa tế ra phù bút. Dẫu linh lực nàng đã sắp cạn kiệt, vẫn dốc toàn lực rót vào, không chút ngần ngại mà phát động công kích.
Nàng hận nhất là bị uy hiếp, hơn nữa, nàng thừa biết rằng nếu hôm nay nàng thoái lui vì lời hăm dọa kia, thì về sau Đạm Đài Vô Cực sẽ luôn đem nhà họ Lăng ra uy hiếp, từng bước trói buộc, bức ép nàng, đến cuối cùng, kẻ bị lâm vào cảnh bị kiềm hãm sẽ chỉ là chính nàng mà thôi.
Lại nói đến chuyện của Đạm Đài Đế Cơ, nàng ấy bị đoạt xá, rất có thể là vì đoán được vài phần tâm tư của nàng từ một câu nói nào đó, nên đã cố ý trì hoãn bước chân của Đạm Đài Vô Cực, tranh thủ thời gian cho nàng. Bằng không, nàng và Phong Nhai sao có thể thuận lợi đến bước này? A Nguyệt, kỳ thực nàng ấy không hề ngu ngốc!
Cũng chính vì thế, mới bị lão quỷ kia đoạt xá — bởi hắn đã nhận ra ý đồ của nàng ấy. Mà thân thể quốc sư đã già cỗi, hắn dứt khoát nổi giận đoạt xá ngay. Sau khi đoạt xá, hắn chưa kịp dung hợp đã vội vã chạy đến đây, lại liên tiếp chịu đả kích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824062/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.