Lăng Cửu Xuyên nhìn đứa bé đang say ngủ. Khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tĩnh của nó khiến lòng người mềm nhũn. Nàng nghĩ thầm, lúc mình còn bé, chẳng lẽ cũng là một tiểu oa nhi sữa mềm như vậy sao? “Mẫu tử chia lìa, vốn chẳng phải chuyện tốt, nhất là với một người mẫu tử yêu thương con gái tha thiết, lại càng là tuyệt vọng và đau khổ. Huống chi, nó đã bước lên đạo đồ, mà con đường này, đâu phải dễ đi? Con đường ta từng đi, với nó, chưa chắc là một con đường hoa, mà có thể chính là tử lộ.” Lăng Cửu Xuyên khẽ nói, “Huống hồ, nó đã thành một quân cờ trong bàn cờ của lão quái vật kia, tất nhiên sẽ bị đặt vào đúng vị trí hắn muốn.”
Quốc sư tâm cơ sâu cạn như vậy, nàng đối với hắn có ích, lại là quân cờ trọng yếu, há dễ để uổng phí?
“Nhưng đã là quân cờ, cũng chưa chắc không thể trở thành phế cờ. Ta có thể tẩy rửa căn cốt hồn phách của nó, cũng có thể đoạt lấy mệnh cách, khiến thể chất Phượng mệnh của nó mất đi diệu dụng lớn nhất.” Trong mắt Lăng Cửu Xuyên lóe lên tia quyết đoán.
Phượng mệnh chi thể thì thế nào? Với một thiên sư mà nói, cải mệnh đổi số, vốn chẳng khó.
protected text
“Cải mệnh, nếu bị phá, tất sẽ chịu nhân quả phản phệ. Chẳng bằng ngươi ở mệnh cách nó hạ ấn ký hồn thức, nếu Quốc sư muốn dùng nó, ắt phải trừ bỏ ấn ký ấy, đến lúc đó, ngươi còn có thể phản kích hắn một chiêu!”
“Ngươi nói cũng không sai. Đặt ấn ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4824013/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.