Vinh Gia chủ có một món bản mệnh pháp bảo, gọi là Vạn Pháp Phệ Hồn Phiên. Ai bị hút vào trong phiên, sẽ bị trận pháp Vạn Pháp bên trong đồng thời kích phát, giữ lại thần hồn làm dưỡng chất cho pháp phiên. Đây chính là pháp bảo chỉ truyền lại cho gia chủ họ Vinh qua các đời, là pháp khí bản mệnh do tổ tiên lưu truyền, cho nên sau bao thế hệ, số thần hồn bị phiên này nuốt chửng, quả thật không thể đếm xuể.
Phệ hồn càng nhiều, oán niệm càng sâu, pháp lực của pháp phiên càng cường đại. Nhưng muốn thúc giục pháp bảo này phát huy uy lực lớn nhất, lại tiêu hao linh lực cùng tinh nguyên bản thân cực lớn. Mà đã là pháp bảo bản mệnh, nếu bị phá hủy, tất sẽ bị phản phệ, tổn thương thần hồn là điều không tránh khỏi.
A Phiêu đưa cho Lăng Cửu Xuyên một vật giống như tú cầu, nhỏ bằng nắm tay trẻ sơ sinh, toàn thân đỏ rực, chính là mười hai phẩm hồng liên tạo thành, lửa đỏ như thiêu như đốt, từng đóa từng đóa hoa lửa như muốn bùng ra từ thân cầu, khiến người ta vừa nhìn đã thấy hồn vía bay lên.
“Nó gọi là Hồng Liên Tú Cầu, hoặc ngươi cũng có thể gọi nó là Hồng Liên Nghiệp Hỏa Cầu,” A Phiêu đắc ý nói: “Vật này vô cùng huyền diệu, pháp lực vô biên, thứ nó thi triển là nghiệp hỏa có thể thiêu sạch mọi tội nghiệt. Nói ngắn gọn, đây là vật đã được tôi luyện trong Hồng Liên Nghiệp Hỏa chốn Cửu U địa ngục.”
Chỉ có chủ tử của hắn mới có năng lực chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823957/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.