Gia chủ Vinh thị bị phản phệ, nguyên khí tổn hao nặng nề; nhưng Lăng Cửu Xuyên cũng chẳng khá hơn. Liên tiếp hai trận chiến cùng tà vật, lại nhiều lần thúc động lôi pháp, nàng hao tổn linh lực và tinh nguyên cực lớn. Đổi lại là thân thể trước kia, nàng tuyệt không dám hành hạ bản thân đến mức ấy. Chỉ nhờ lần giúp Ninh Triết vượt lôi kiếp, hấp thu được lực lôi điện, cường kiện gân mạch, nàng mới dám vận dụng đến thế.
Dẫu vậy, lúc này nàng cũng đã sức cùng lực kiệt, thương tổn nguyên khí. May mà ở Khung Thủy, việc thu dọn Thủy tiêu đã có Cung Thất cùng người khác đảm đương, nàng bèn chọn một sơn cốc tĩnh tu, đóng cửa nhập đại quan.
Trong núi không biết tháng năm, tu hành càng chẳng kể thời gian.
Khi Lăng Cửu Xuyên từ Tiểu Cửu Tháp trở ra, trở lại thân thể vốn được thủy tinh bao bọc, vừa mở mắt đã thấy ở xa xa, Phục Kỳ và Tướng Xích cũng đang tu luyện.
Lúc nàng trảm nhị tà, Tướng Xích vẫn còn đang cảm ngộ để tiến giai, nên nàng lưu nó ở Vạn Sự Phổ, không mang theo bên mình. Giờ đây nó đã hoàn toàn tỉnh, linh thức hợp nhất cùng thân hổ, toàn thân lông trắng tuyết, mượt mà rậm rạp, đôi đồng tử vàng kim uy nghi bức nhân, sát khí ẩn hiện — đã thành một tiểu hổ uy phong lẫm liệt.
Cảm giác được nàng tỉnh dậy, nó liền tung mình, nhảy vọt lên vai, liếm mặt nàng, có chút hậm hực:
“Về sau trảm tà, đợi ta một chút.”
Nó không ngờ sau khi tiếp nhận lực lôi điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823913/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.