Ngay khoảnh khắc thấy kim châm mang theo máu đen, ý niệm đầu tiên hiện lên trong đầu Tả Dẫn chính là: Có kẻ hạ độc Bạch Ninh! Nếu không, máu người bình thường sao có thể biến đen? Lăng Cửu Xuyên liếc mắt nhìn sắc mặt hắn, liền biết ngay hắn đang nghĩ gì, bèn nói:
“Là độc, nhưng không phải trúng độc. Nàng ta do kinh mạch bế tắc lâu ngày, khí huyết ứ trệ, cho nên khi sốt cao mới dẫn phát nhiệt độc tích tụ, thương tổn đến phế phủ, khiến nàng thổ huyết. Vừa rồi ta hành châm là để thông kinh hoạt lạc, dẫn nhiệt độc ra ngoài. Nếu chỉ dựa vào thang thuốc, e khó hạ nhiệt. Thế tử đừng nghĩ quá nhiều.”
Tả Dẫn nghe vậy, sắc mặt căng thẳng mới dần dịu lại:
“Vậy, nội tử ta hiện thế nào?”
Lăng Cửu Xuyên nhìn mồ hôi đang rịn ra trên trán Bạch thị, đáp:
“Nhiệt đã bắt đầu lui rồi. Yên tâm, ta hành châm, không làm chuyện dư thừa.”
Phủ y đứng bên cạnh có phần đỏ mặt, lén liếc nhìn nàng, rồi cũng bước tới bắt mạch, quả nhiên thấy tay thế tử phu nhân không còn nóng hầm hập như trước, trong lòng không khỏi tán thưởng — hiệu quả thật nhanh.
Lăng Cửu Xuyên thấy trong lúc ngủ say Bạch thị vẫn nhíu chặt mày, như đang chịu đựng đau đớn, bèn nói:
“Thân thể nàng này, yếu ớt khó nuôi, thế tử nói khi ở khuê các không đến mức thế này, nhưng ta xem mạch tượng, chỉ e từ trong bụng mẫu đã có khiếm khuyết.”
Tả Dẫn gật đầu:
“Quả là như vậy. Từ nhỏ nàng ấy đã yếu, nhưng chưa đến mức này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823824/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.