Kim châm mà Lăng Cửu Xuyên sử dụng chính là Lôi Hỏa Thần Châm, kết hợp với Ngũ Lôi Hỏa Chú. Kim nhập huyệt như lửa thiêu đốt, chú quyết đánh vào đuôi kim khiến hàm chứa ý chí lôi hỏa chí dương chí cương, ép đám Phụ thi cổ – thứ âm tà nhất – như gặp khắc tinh, kinh hãi bỏ chạy, loạn chuyển khắp nơi để trốn tránh sát khí chấn nhiếp.
Cũng chính vì đám cổ trùng ấy trở nên hỗn loạn, Tống Nguyệt Điệp đau đến mức hét lớn, bừng tỉnh khỏi mê man, hai mắt đỏ ngầu. Nếu không phải Lăng Cửu Xuyên đã sớm điểm huyệt khiến nàng không thể động đậy, e rằng nàng đã bật dậy khỏi giường.
Tống nương tử mặt không còn giọt máu, hai tay siết chặt tay con gái, nhẹ nhàng vuốt ve trấn an:
“Điệp nhi đừng sợ, đợi tiên trưởng chữa lành bệnh, con sẽ được ăn thật nhiều món ngon. Nhẫn chút nữa, nhẫn thêm chút nữa…”
Vừa dỗ dành, nước mắt nàng vừa lăn dài không dứt.
Lăng Cửu Xuyên thấy trán Tống Nguyệt Điệp nổi lên rồi lại xẹp xuống từng đợt, lập tức tụ khí niệm Lôi Hỏa Chú. Đám cổ trùng không dám ở lại trong đầu, theo kinh mạch tuôn xuống dưới.
Thân thể Tống Nguyệt Điệp run lên như cầy sấy, bật khóc kêu lên:
“Mẫu thân ơi!”
“Lấy khăn nhét miệng con bé, tránh cắn trúng lưỡi.”
Lăng Cửu Xuyên ra lệnh, rồi lấy một kim nữa cắm vào Phong Trì huyệt, chặn đường cổ trùng quay ngược.
Tống nương tử không hề do dự, đưa tay mình vào miệng con:
“Cắn nương đi, nương cùng con chịu đau.”
Tống Nguyệt Điệp mắt trợn tròn, há miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823745/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.