Nghe từ miệng Lăng Cửu Xuyên thốt ra ba chữ “trụ trấn trận”, toàn thân Cung Thất liền lạnh toát. Nói vậy chẳng phải ám chỉ ba nghìn Phục gia quân thật sự bị cố ý trấn áp nên mới không thể siêu sinh? Nếu chuyện này không phải do Huyền tộc gây ra thì còn may, nhưng nếu thật sự là do Huyền tộc, thì còn đâu gọi là chính đạo? Trấn áp binh hồn, không cho luân hồi, trái nghịch âm dương, nghịch thiên lý luân hồi, khác chi việc sử dụng quỷ mị?
Huống hồ không chỉ là một hai ác quỷ, mà là một đoàn linh hồn mang công đức vì quốc tuẫn thân.
Cung Thất bất an, trong lòng bỗng chột dạ, lén lút liếc nhìn Lăng Cửu Xuyên, nuốt khan một ngụm nước bọt.
Lòng rối bời, hắn cố chống chế: “Chỉ dựa vào một trụ bia, đã đoán là trụ trấn trận, có phải hơi võ đoán không?”
“Ta đoán, tự nhiên là có căn cứ.” Lăng Cửu Xuyên mở bản đồ địa hình ra chỉ cho hắn xem, vừa vạch vừa nói: “Ngươi thử nhìn cấu trúc và bố cục của Bát Quái thành, có nhận ra điều gì chăng?”
Người ta dễ bị tâm lý định sẵn chi phối. Cung Thất cũng chẳng phải kẻ ngu, đối với thư tịch trong tộc hắn từng nghiên cứu nhiều, trí nhớ lại cực tốt. Bố cục Bát Quái thành thoạt nhìn giống hệt hình Thái Cực Bát Quái, theo những điểm nàng chỉ ra, hắn lập tức nghĩ đến một trận đồ.
“Cửu Cung Bát Quái trận.” Giọng hắn trầm xuống: “Nhưng Cửu Cung Bát Quái trận, vốn là trận pháp sát phạt, thường dùng trong chiến trận, để giam cầm, trói buộc…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823711/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.