Đinh Mãn Cốc mang theo một tấm chân tình tới bái tạ, đối diện với Lăng Cửu Xuyên – cô nương chỉ bằng tuổi con gái mình – ông ta cũng không do dự mà quỳ gối xuống, coi nàng như tái sinh phụ mẫu.
Thật chẳng sai, không phải là tái sinh phụ mẫu thì còn là gì? Nếu không có Lăng Cửu Xuyên nhắc nhở, ông ta đã vô tình rơi vào lao ngục trong tình thế hoàn toàn không phòng bị. Không người giúp đỡ, e rằng cả nhà đã tan cửa nát nhà, nào còn nói đến minh oan cho con gái? Cả nhà e đã theo chân nàng ấy rồi.
Lăng Cửu Xuyên nhận cái lạy này, rồi mới bảo ông ta đứng dậy mà nói, hỏi:
“Án đã phá xong rồi? Sự tình là thế nào?”
Đinh Mãn Cốc lau khóe mắt, nhận lấy chén trà Trang Toàn Hải đưa, uống một ngụm, rồi mới đầy căm phẫn kể:
“Con gái ta chết, đều do sai lầm gả phải một tên lang sói Trung Sơn – bán thê cầu vinh!”
Việc ở Đoạt Mệnh Cương kết thúc, bên Huyền tộc đã có người hồi bẩm sự việc với Đại Lý Tự. Bên nhà họ Tòng vốn chẳng có lý do để phủ nhận, đành phải thú nhận. Những kẻ chuyên bắt người cho nhà họ Tòng cũng chẳng giấu được.
Bên chỗ Đinh Tố Thu bị để ý và mất tích, là vì Trác Du đã được hứa hẹn một chức ngũ phẩm từ Tòng phò mã, liền dắt nàng rời khỏi trang viên để “du ngoạn”, rồi “bặt vô âm tín”. Kết quả là chưa kịp nhận quan chức, chuyện đã bại lộ, chính hắn liền bị diệt khẩu.
“Bị diệt khẩu, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823697/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.