Sau một tràng châm chọc mỉa mai từ A Phiêu, Cung Thất đã không thể giữ bình tĩnh, vừa muốn phản bác thì đối phương lại lên tiếng trước.
“Hơn nữa, cương thi cũng không nhất thiết phải mất cả trăm năm mới luyện thành. Như đạo hữu ghi trong sách nói, nếu hành hạ người sống đến chết, oán khí của người đó sẽ cực thịnh, đến mức thành lệ quỷ. Mà nếu hồn phách bị phong ấn, thì lại càng hung ác, càng oán hận. Nếu là các ngươi, chẳng phải sẽ dốc toàn lực hấp thụ âm sát chi khí để tự dưỡng? Như vậy thời gian thành cương thi tà ác sẽ rút ngắn đáng kể. Gặp cơ duyên, mười năm hoặc ít hơn cũng có thể thành.”
Lăng Cửu Xuyên nghe xong sắc mặt càng thêm khó coi.
Không phải không có khả năng.
A Phiêu tiếp lời:
“Ta đã xem qua thi thể của Thích tứ tiểu thư, hai lỗ máu trên cổ nàng, hoàn toàn phù hợp với vết cắn của răng nanh cương thi.”
Cung Thất quay đầu nhìn qua — thi thể Thích tứ tiểu thư tuy chưa nhập thổ, nhưng đã nhập quan, sao hắn lại có thể thấy được? “Nhưng nếu cương thi đã xuất hiện rồi, thì lại không hoàn toàn phù hợp với quẻ tượng mà ta từng bói ra…” Lăng Cửu Xuyên lại nhìn về phía quyển sách, ánh mắt dừng lại nơi ba chữ “tà sinh âm dương nhân”.
Nàng thất thần, nói:
“Chẳng lẽ quẻ tượng ám chỉ chính là âm dương nhân như vậy? Ta sinh ra chính ta?”
A Phiêu: “!”
Cung Thất: “……”
protected text
A Phiêu khẽ ho một tiếng, nói:
“Kỳ thực ngươi có thể xem như một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823652/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.