Thẩm Thanh Hà tiễn Lăng Cửu Xuyên ra đến cửa điện Vãng Sinh, quay đầu nhìn lại một lượt, thấy người Huyền tộc không theo ra, lúc ấy mới nhíu mày.
“Ngươi sao lại còn qua lại với người Huyền tộc? Chẳng lẽ nhà họ Cung đã ra tay chiêu mộ ngươi rồi?”
Lăng Cửu Xuyên có phần bất ngờ, đáp: “Sao ngài lại nghĩ thế? Nhà họ Cung, cũng chính là mẫu thân của Cung Thất, vốn là chỗ thân thiết với sinh mẫu của ta, Bùi lão phu nhân xem mẫu thân ta như con gái ruột, hai nhà xưa nay giao hảo. Trước kia nhà họ Lăng xảy ra chuyện yêu tà, mẫu thân ta có gửi thư cho đại phu nhân họ Cung, nên mới có người của nhà họ Cung đến hỗ trợ.”
Thẩm Thanh Hà hỏi: “Có phải là chuyện liên quan tới nhà họ Tề không?”
Lăng Cửu Xuyên mỉm cười: “Ngài cũng từng nghe qua rồi ư?”
Thẩm Thanh Hà thở dài một tiếng: “Chuyện liên quan đến ngươi, ta đương nhiên có nghe qua. Nhà họ Tề còn dám ra ngoài truyền mấy điều tiếng xấu về ngươi, ta chỉ hận không thể lập tức kiện chúng ra công đường. Nhưng ngươi yên tâm, ác giả ác báo, Tề Tổ Nghiêu chẳng bao lâu nữa sẽ bị điều tới nơi khỉ ho cò gáy, nhà họ Tề cũng không khá lên được đâu.”
“Thực ra cũng chẳng phải chỉ vì nhà họ Tề, mà ta cũng chưa từng xem họ là đối thủ.”
Thẩm Thanh Hà nhướng mày: “Là bởi vị huyện chủ kia đã chết?”
“Không hẳn. Nàng ta chỉ là một biến số mà thôi. Việc nàng chết, hoàn toàn là vì tạo sát nghiệt quá nặng, bị quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823641/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.