Cung Thất vừa ra tay liền đánh ra một đạo định thân chú, ngay sau đó người hắn như pháo nổ bật lên, lao thẳng về phía Vô Mộc đạo nhân, nắm đấm giơ lên vung mạnh.
“Bốp!”
Vô Mộc đạo nhân không những không thể nhúc nhích, mà còn bị một cú đấm móc trúng, cả người bay ngược ra sau, “rầm” một tiếng ngã nhào xuống đất.
Chưa dừng ở đó, Cung Thất ba bước làm hai, nhào tới, cưỡi lên người hắn, tay nắm chặt liên tiếp giáng từng quyền vào mặt.
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Quá bạo lực!
Hoàng Mi đạo nhân kinh hãi kêu lên: “Cung đạo hữu, xin dừng tay——”
“Ngươi cũng chẳng phải thứ tốt lành gì, đánh luôn!” Ánh mắt Cung Thất lạnh băng, liếc qua, tung chân đá hắn ngã nhào, rồi lại là một trận đấm đá tơi bời.
Thành đạo trưởng hai chân run rẩy, dời lại gần Cung Tứ, ánh mắt yếu ớt như cầu cứu: Ngài không định can thiệp sao? Cung Tứ hơi khép mắt, tay nắm chặt, thản nhiên nói: “Phát tiết xong là được.”
Tướng Xích nhìn Cung Thất nổi điên, hưng phấn kêu lên với Lăng Cửu Xuyên:
“Thật điên cuồng! Quả không thua gì ngươi!”
Lăng Cửu Xuyên híp mắt lại:
“Có gì đó không ổn, ngươi nhìn kỹ ánh mắt hắn đi.”
Tướng Xích “ồ” một tiếng, chăm chú nhìn, quả nhiên thấy trong đôi mắt đào hoa vốn rạng rỡ kia, sâu thẳm nơi đáy mắt lại thấp thoáng lóe lên một tia sáng đỏ xen lẫn kim quang — rõ ràng là có điều bất thường.
“Đó là cái gì vậy?”
Lăng Cửu Xuyên vốn định khoanh tay đứng nhìn, nhưng cảm thấy làm vậy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823612/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.