Cái gọi là Thiên La Địa Võng, kỳ thực là một tấm phù võng, dệt bằng tơ tằm không sợ nước lửa, lại dùng kim tuyến ngâm chu sa thêu thành phù văn Ngũ Lôi, luyện qua Lôi Hỏa, sau cùng dùng phù quyết gia trì, trở thành pháp khí trừ tà trấn sát chí dương chí thuần.
Phù võng vừa tung ra, kim quang vạn trượng, tà vật vô nơi ẩn náu.
Tấm phù võng dài chưa đến ba thước, vừa phất lên giữa không trung, phù văn kim quang liền như bị ai đó kéo giãn ra, hóa thành một đại võng, bao phủ toàn bộ viện này, chiếu rõ ràng những quỷ vật trồi lên từ lòng đất.
Cung Thất mặt mày nghiêm nghị, hai tay kẹp lấy hai tấm dẫn Thiên Lôi phù, chú ngữ cất lên từ môi:
“Ngũ khí Huyền Thiên, thần trấn bát uy, thiên giáng lôi đình, sát quỷ vạn thiên, Lôi lai!”
Thiên Lôi phù tự cháy không lửa, lôi điện chính khí từ trời giáng xuống, giáng lên phù võng, rồi dập thẳng xuống.
Tiếng quỷ khóc thê lương nhanh chóng theo từng tia sấm sét mà tan biến thành bụi.
Dẫu có quỷ ảnh muốn thoát khỏi nơi đây, nhưng ngoài có trận khóa hồn bao vây, trong lại có phù võng mang lôi đình trấn áp, không đường nào thoát, chỉ có thể thảm thiết tiêu tán.
Một khí cụ xuất, vạn quỷ tiêu diệt.
Cơ nghiệp nhà họ Cung, quả nhiên không phải tầm thường.
“Chỉ là nhà Cung xếp thứ hai đã có nền tảng như vậy, thì hoàng tộc Đạm Đài thì sao?” Lăng Cửu Xuyên nheo mắt nhìn phù võng, trong lòng thầm thèm muốn, lại nghĩ đến hoàng tộc Đạm Đài xếp đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823608/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.