Sinh vào giờ thuần âm, chính là mang thể chất thuần âm, lại có khả năng thông âm dương, nếu có người dẫn dắt thì không hẳn không thể nhập đạo, chỉ là con đường tu hành sẽ gian khổ hơn người thường. Bởi lẽ thể chất như vậy rất dễ khiến quỷ vật tìm đến, cũng dễ bị kẻ có dã tâm để ý.
Bởi thế Lăng Cửu Xuyên hết sức tò mò. Với giờ sinh bát tự như vậy, cho dù đạo căn kém cỏi, chỉ cần nhập đạo, người tinh thông thuật số ắt sẽ tính ra mới phải.
Đối diện với câu hỏi của Lăng Cửu Xuyên, Âu Lạc Trung chấn động trong lòng, nói: “Ngươi nói không sai, quả thật con bé sinh cạnh nước. Năm đó ta cùng phu nhân dưỡng bệnh ở trang viện suối nước nóng, nơi ấy quanh năm suối phun, đến phòng sinh cũng kề sát một mạch suối, đặc biệt cho xây hồ nước để trong phòng tiện tắm dưỡng.”
Trong lòng ông ta đã chắc chắn, lần này có lẽ thực sự gặp đúng người, liền không giấu giếm nữa, nói: “Thực ra bát tự sinh thần thật sự của tiểu nữ, xưa nay chưa từng để lộ ra ngoài, chính là do lời vị du tăng từng tặng Phật châu cho con bé.”
“Ồ?”
“Vị du tăng ấy khi tặng Phật châu từng nói, tiểu nữ bát tự cực nhẹ, dễ chiêu tà dẫn sát, ảnh hưởng lớn đến thọ mệnh, đặc biệt trước mười hai tuổi tuyệt đối không thể tiết lộ bát tự thật, nhất là với kẻ tu đạo, kẻo rước họa sát thân. Vì thế, chúng ta luôn giấu đi một canh giờ để che mắt.” Âu Lạc Trung nói: “Nếu không nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823570/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.