Tướng Xích vừa lẩm bẩm vừa lướt gió bay về phía Nữ Nhi Trại, thầm mắng Lăng Cửu Xuyên – nữ nhân chết tiệt này, vì muốn ép nó ra mặt mà thật sự không màng sống chết! Một tiếng chào cũng chẳng buồn nói, nói phát điên là phát điên ngay, chủ yếu là một chữ “tuỳ hứng”!
Vừa lẩm bẩm, nó lại thấy có gì đó không ổn.
Tại sao Lăng Cửu Xuyên có thể ép nó ra khỏi linh đài chứ? Bộ dạng kia như thể nàng chỉ cần động ý là có thể đè nó ra ngoài, mà còn không bị thiên lôi đánh? Tướng Xích cảm thấy ngay cả hơi thở cũng nhẹ hẳn. Chẳng lẽ lúc ký khế ước nó đã bỏ sót gì đó? Có khi nào là cái hố sâu nó tự nhảy vào rồi?
Không được, phải hỏi nàng cho rõ. Nữ nhân chết tiệt này, bụng dạ khéo còn chứa tới tám trăm mưu mô!
Tướng Xích vừa định quay đầu thì linh thức bỗng chững lại, ngoảnh nhìn về phía sâu trong núi, ánh mắt hổ trợn tròn, toàn thân lông dựng đứng, ánh nhìn hằn lên sát khí.
Thật ô uế!
Còn dám giương nanh múa vuốt như hổ thật? Tướng Xích nhảy vút lên, lao thẳng về nơi đó, quên sạch ý định ban đầu là quay lại lý luận với Lăng Cửu Xuyên.
…
Dưới chân núi, Thẩm Thanh Hà dẫn người tiến lên. Lần này theo chân hắn, ngoài thuộc hạ tâm phúc và thị vệ, còn có vệ binh của hai gia đình có công tử mất tích, đều là những kẻ thân thể cường tráng.
Xét đến nơi này tà khí dị thường, nên đều là những người mang sát khí tự nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823521/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.