“Phịch” một tiếng vang dội.
Tiểu đạo đồng bị gậy tang đánh trúng cánh tay hét thảm một tiếng, nắp quan tài cũng theo đó trượt khỏi tay hắn, rơi xuống đất phát ra âm thanh nặng nề.
Mà khi chiếc nắp quan tài nặng nề ấy rơi xuống, có một mảnh gỗ nhỏ bị văng ra, trúng ngay khoé mắt của Lăng Chính Bình.
Lăng Chính Bình nhìn thấy mảnh gỗ đó, hai đầu gối mềm nhũn, liền quỳ sụp xuống đất, sắc mặt trắng bệch.
Chiếc quan tài bằng gỗ trắc kim ti đã được phụ thân ông ta chuẩn bị từ lâu, là do dùng cả một khối gỗ quý để chế tạo, nay nắp quan bị sứt một góc, chẳng khác nào đã mất đi sự hoàn mỹ. Làm con trai, ông ta đã mang tội đại bất hiếu.
Mà sự bất hiếu này, đều là do nghiệt chướng Lăng Cửu Xuyên gây nên.
Mọi người xung quanh cũng bị cảnh tượng này làm chấn động đến ngây người, đồng tử co rút.
Ai cũng biết Lăng Cửu là kẻ điên, nhưng không ngờ nàng lại điên đến mức này, thật đúng là giỏi làm loạn!
Phạm thị nhìn về phía nhị đệ muội, nghiến răng rồi nói: “Nhị đệ muội, đắc tội rồi.” Lại quay đầu phân phó nhi tử: “Đại Lang, các con mau đưa Cửu muội về phòng. Ngô thị, ngươi dẫn người canh giữ.”
Một đời giữ gìn danh tiếng, Thôi thị hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.
Loại nghiệt duyên thế này, tuyệt đối không phải do bà ta sinh ra, nhất định không phải! Sao nàng ta dám chứ?!
Biến cố đột ngột trong linh đường không chỉ khiến người nhà họ Lăng kinh hãi, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-co-nuong-la-mot-nguoi-noi-loan/4823487/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.