Thanh niên kia nghe thấy giọng nói của ông mình mới sực tỉnh ngẩng đầu, gương mặt quen thuộc đó nếu Lý Thiên ở đây sẽ phải thốt lên hai chữ "mập mạp". Mập mạp vốn tên Lâm Đại chỉ vì hắn quá mập nên người khác thường thêm chữ trư vào sau, lúc đầu hắn cật lực phản đối nhưng mọi người gọi quen nên vẫn không thay đổi, dần dần hắn cũng tiếp nhận luôn cái tên này, có trách thì chỉ trách mập mạp đường đường là thiếu gia chủ lại không có chút bộ dạng thiếu gia chủ nào.
Mập mạp có vẻ rất sợ ông mình, tay vân vê góc áo hồi lâu mới lấy dũng khí nói:
"Chúng ta nên giúp Triển đệ đi, dù sao Triển đệ với nhà chúng ta cũng có hôn ước, Nguyệt nhi muội ấy"
Gương mặt cười hiền lành của Lâm Chấn Thiên phút chốc cứng đờ, giọng đổi sang giận dữ quát lớn:
"Câm mồm cho ta, ngươi còn dám nhắc tới nó, hai đứa chúng nó dám trái lệnh đã bị ta trục xuất, bọn nó đã không còn là người Lâm gia nữa"
"Nhưng nhưng, cái chết của tam thúc là do Trần Lam, đâu có liên quan gì đến..."
Thấy mập mạp còn muốn nói, Lâm Chân Thiên lạnh lùng cắt ngang:
"Hừ, nếu không phải vì tên tiểu tử đó thì tam thúc ngươi có chết không".
Mập mạp hiếm khi có dũng khí dám chống đối ông mình, hắn đứng lên hiên ngang nói:
"Muội ấy theo đuổi tình yêu của mình có gì sai, sai là do chúng ta, hôn ước đó không phải do ông với ông nội người ta định ra sao, Trần Lam nắm quyền giết hại chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833384/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.