Trên đường phố yên tĩnh trong Bình An thành, trời đêm u tối chỉ còn lẻ loi vài đốm sáng từ những căn hộ nhỏ hai bên đường. Tiếng bước chân truyền tới từ phương xa, trên đường cái vắng vẻ, năm hắc y nhân mặc đồ đen che kín mặt mũi đang di chuyển rất vội vã, trời đêm bất chợt đổ mưa, cơn mưa không làm năm hắc y nhân chùn bước, chân điểm mặt nước lướt đi như bay.
"Đại ca, tại sao chúng ta phải bỏ chạy, tên kia dám giết lão lục, chúng ta phải trả thù cho đệ ấy"
Một hắc y nhân hơi giảm tốc độ, chạy song song cùng một hắc y nhân khác, người này vác trên vai một thiếu nữ mặc bạch y không nhìn rõ bộ dạng, nhưng từ những đường cong thướt tha kia hẳn phải là một mỹ nhân tuyệt sắc. Hắc y nhân nghe đồng bạn tức giận nói, lòng hắn cũng trầm xuống, nhưng chỉ biết thở dài
"Lão ngũ, ta sao lại không căm hận nhưng chúng ta ở lại chỉ nhiều thêm mấy cái xác mà thôi"
Hắc y nhân được gọi là lão ngũ nghe vậy không phục nắm chặt quyền đầu:
"Chúng ta có năm người đối phương chỉ có một, chưa kể đại ca đã là luyện tạng đỉnh phong"
"Hồ đồ"
Kẻ được tôn làm đại ca đám hắc y nhân, kiến thức và nhãn quan tất nhiên hơn hẳn những người khác, những nghĩa đệ của hắn có thể không nhìn ra nhưng từ lúc Lý Thiên hiện thân cho tới lúc ra tay hắn đều nhìn rõ không bỏ sót bất cứ điều gì, tên đó mang cho hắn cảm giác không thể đối kháng, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833374/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.