Lý thiên cảm nhận cơ thể bị thiêu đốt như muốn hóa thành tro bụi, trong đầu không ngừng vang lên thanh âm của lão Mã Long:
"Cố chịu đựng, tên kia vừa đưa vào người ngươi một đạo hỏa diễm muốn phá nát đan điền của ngươi"
Lý Thiên trong cơn đau đớn vẫn còn duy trì chút tỉnh táo:
"Phá hủy đan điền của ta, sao hắn lại làm thế"
"Còn sao nữa, đan điền là nơi kết hạch tâm, đan điền bị phá, đời này ngươi đừng mơ bước vào được luyện tâm cảnh"
Nghe tiếng thở dài của lão, Lý Thiên lòng như tro tàn, thì thào:
"Thì ra mấy lời hắn nói lúc nãy không phải là hù dọa ta sao"
Gương mặt Lý Thiên giờ đây vặn vẹo đủ loại cảm xúc, đau đớn xen lẫn tức giận, không cam tâm trong lòng không ngừng hò hét:
"Không được, ta không thể kết thúc ở đây, còn rất nhiều việc ta cần làm, ta không thể"
"Được rồi ngươi đừng có hoảng, mọi chuyện vẫn chưa xấu tới mức đó đâu"
Lão Mã Long vẫn bình thản làm Lý thiên lo lắng cũng tạm lắng xuống, cố nhịn đau đớn thiêu đốt, hắn cắn môi đến bật máu:
"Là sao, lão có cách nào sao"
"Ta tạm thời không có cách nhưng ngươi lại có cách"
Lý Thiên nghe xong như bị chọc tức, miệng phun một ngụm máu tươi, tức giận:
"Đến lúc này mà lão còn đùa ta sao"
"Ta đâu có thời gian mà đùa giỡn với ngươi, ngươi không cảm thấy sao, hỏa diễm của lập tinh cảnh mà nãy giờ chỉ làm ngươi đau thế thôi sao, tự nội thị vào mà xem"
Nghe lão nói, Lý Thiên ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833347/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.