Độc Cô Bổng tay cầm bổng xoay tròn tạo thành một cơn lốc nhỏ bao quanh người, lát gạch dưới chân theo bước tiến của cơn lốc mà bị hất văng lên lộ ra nền đất bên dưới lôi đài. Mạnh Cương nhìn cơn lốc đang tiến tới gần, tay cầm kiếm chợt biến hoá, cả người khí thế hoàn toàn thay đổi trở nên lạnh hơn rất nhiều, mũi kiếm chỉ ra đã đọng một tầng băng mỏng, hắn nhón mũi chân điểm xuống đất, thân hình thoát động ẩn hiện vô số tàn ảnh vây xung quanh cơn lốc do Độc Cô Bổng tạo ra.
"Băng Ảnh Vô Song"
Vô số mũi kiếm vừa chạm vào liền bị lốc xoáy ngăn chặn, các đường kiếm tưởng như vô dụng kia, nhưng Lý Thiên lại nhận ra điểm khác lạ, cơn lốc dường như đang chậm lại, híp mắt nhìn xuyên vào bên trong Lý thiên chợt tỉnh ngộ:
"Không ngờ chiêu kiếm này của Mạnh Thiên lại dùng băng nguyên tố ảnh hưởng đến cử động xoay tròn Độc Cô Bổng, nguyên tố lực quả nhiên thần diệu"
Lúc này, Độc Cô Bổng ở trung tâm cơn lốc cảm thấy vô cùng bất lực, tên Mạnh Cương kia quá nhanh, căn bản hắn không tài nào bắt kịp chuyển động của đối phương, liếc xuống phần cánh tay cầm bổng đã kết một lớp băng mỏng, Độc Cô Bổng biết võ kỹ mình luôn tự hào căn bản đã hoàn toàn vô dụng, nhưng hắn cũng không dám thu tay, chỉ cần phá bỏ chiêu thức, chính là tự đưa thân mình ra chịu đòn.
"Tên Độc Cô Bổng kia sắp thua rồi"
Dưới lôi đài, Cương Lão Đại bỗng mở miệng nói một câu làm Lý thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833335/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.