Bị Lý thiên đi theo vòi vĩnh không ngừng, cực ác lão tổ cuối cùng cũng xuất chút mỡ làm chú mèo Lý Thiên mừng rơn, tâm tình hưng phấn nhìn các ký tự được u lam hoả vẽ giữa không trung, trong bóng tối lờ mờ vài chữ:
"Thập Nhị Phá Thiên Quyền"
Lý Thiên vô cùng hưng phấn hướng cực ác lão tổ thỉnh giáo:
"Sư phụ, đây là võ kỹ gì thế, nghe cái tên cũng đủ khí phách rồi, phá thiên, phá thiên cơ đấy"
"Đây là võ kỹ vô cấp, không có cách định nghĩa chính xác, là ta vô tình có được trong một di tích cổ xưa, nếu có thể hình dung thì đơn giản là nếu ngươi lĩnh ngộ được toàn bộ mười hai thức của võ kỹ này thì nó có thể so với thần cấp, nhưng nếu tư chất ngươi không đủ chỉ lĩnh ngộ được thức thứ nhất thì võ kỹ này còn không bằng một quyển võ kỹ nhập môn thông thường có thể tìm thấy ở bất cứ đâu"
Cực ác lão tổ thản nhiên nói làm Lý Thiên nghe ra có điểm là lạ, nhíu mày hỏi:
"Vậy sư phụ lĩnh ngộ tới thức thứ mấy rồi"
"Ha ha, ta mất hai ngàn năm tham ngộ, thành công luyện thành thức thứ tám"
Nhìn cực ác lão tổ cười to đầy tự cao, Lý Thiên thầm bỉu môi:
"Mới tới thức thứ tám mà cũng khoe"
Tuy Lý Thiên đã đè thấp thanh âm nhưng cực ác lão tổ là dạng cao thủ bực nào, từng câu từng chữ đều rơi vào tai lão, làm lão vô cùng tức giận, tên nhóc này vẫn không biết trời cao đất rộng là gì, nhưng thời gian của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833326/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.