Lý Thiên như thấy hi vọng phía trước, đưa cây đuốc xuống dưới, lại phát hiện đã chạm tới đất, đoạn ghi chép tới đây là hết, Lý Thiên giật mình, vội cầm đuốc tìm kiếm xung quanh nhưng không còn bất cứ hàng chữ nào nữa.
"Sao lại như thế, đến đây là hết chăng, chẳng lẽ người này thuận lợi tìm ra lỗ hổng, nên đã thoát khỏi ảo cảnh, vì thế ở đây không còn ghi chép bất kỳ thứ gì nữa"
Lau mồ hôi trên trán, Lý Thiên không từ bỏ hi vọng, tiếp tục đưa đuốc xuống gần sát mặt đất, người cứ thế cúi lưng đi loanh hoanh qua lại, như muốn tìm kiếm chút manh mối nhỏ nhoi.
Lần này trời không phụ lòng người, Lý Thiên tinh mắt phát hiện dưới nền lớp đất nhô lên một góc của thứ gì đó, Lý Thiên vội ngậm ngọn đuốc ngang miệng, hai tay bới móc, đào đất sang hai bên, phát hiện bên dưới có một quyển sách, quyển sách rất mỏng, cầm lên tay hắn mới phát hiện, quyển sách này thật ra là một cuộn giấy gấp lại, chất liệu cũng không phải giấy thông thường mà làm bằng da thú, cực kỳ chắc chắn, bề mặt láng mịn sờ vào vô cùng êm tay.
Vừa nhìn vào nội dung cuộn da thú này, Lý Thiên bỗng bật cười, thì ra bên trong cuộn da này giống hệt quyển cửu chuyển thần công của hắn, không có một chữ nào. Đối với tình huống quen thuộc thì chỉ cần làm theo hành động quen thuộc, Lý Thiên sờ tay vào áo, bên trong có một túi ẩn, may mắn nãy giờ chiến đấu vẫn chưa bị rách, bên trong lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuyen-ma-kinh/3833316/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.