Di Hoa công tử Hàn Tuấn bước vào gian thảo xá. Y khép cửa nhìn lại Tịnh Ngọc đang đứng quay lưng về phía mình. Y tiến đến sau lưng nàng. Hàn Tuấn đặt tay lên vai Tịnh Ngọc:
- Nàng chờ ta có lâu không?
- Tịnh Ngọc những tưởng đâu Hàn huynh không đến.
- Ta biết nàng đợi ở đây thì không có một lý do nào khiến Hàn Tuấn không đến cả.
Y quay Tịnh Ngọc lại đối diện với mình. Hàn Tuấn nhìn vào mắt Tịnh Ngọc:
- Không ai biết nàng đến đây chứ?
Tịnh Ngọc gật đầu:
- Chỉ có một người duy nhất biết Tịnh Ngọc đến đây.
Đôi chân mày Di Hoa công tử Hàn Tuấn nhíu lại. Y hỏi:
- Ai…
- Huynh…
Di Hoa công tử cười khẩy rồi nói:
- Còn một người nữa biết ta và nàng bên nhau ở đây.
Tịnh Ngọc nhướng mày:
- Ai?
- Nàng đoán xem.
Tịnh Ngọc lắc đầu:
- Muội sao đoán được.
- Gã quán chủ Thụ Tâm. Nhưng Tịnh Ngọc không phải lo về hắn. Bởi bây giờ gã Thụ Tâm đã không còn gì để nói được. Thậm chí y cũng không thở nổi.
Tịnh Ngọc chớp mắt:
- Hàn huynh đã giết hắn rồi à?
Di Hoa công tử Hàn Tuấn mỉm cười, đặt tay lên vai Tịnh Ngọc:
- Ta không muốn thấy một đệ tam nhân biết cuộc hẹn này giữa ta và nàng. Hắn có thể vui miệng nói với ai đó, một ni cô của phái Hằng Sơn hẹn với một trang nam tử ở gian thảo xá này.
- Như thế cũng tốt.
Di Hoa công tử Hàn Tuấn đưa Tịnh Ngọc đến ngồi vào chiếc chõng tre. Y Lấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuong-huyen-cong/1539902/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.