Sự tĩnh lặng trong mộ địa Dương Châu tạo ra vẻ âm u rờn rợn. Phàm khi đêm xuống thì không ai bước vào mộ địa Dương Châu nhưng đêm nay có người lẳng lặng tiến vào khu mộ địa đó. Người đi vào khu mộ địa chẳng phải ai khác mà chính là Võ lâm thánh chủ Ngô Tự.
Lão đi thẳng đến trước ngôi mộ của Diệp Diệp. Đứng trước nấm mộ của Diệp Diệp, Ngô Tự đảo mắt nhìn quanh nhưng không thấy bóng người nào. Lão cau mày từ tốn nói:
- Khắc Vị Phong… lão phu đã đến rồi. Chẳng lẽ ngươi hẹn với lão tọa đến đây rồi tránh mặt bổn tọa à.
Ngô Tự vừa nói dứt câu thì Vị Phong từ sau nấm mộ của Diệp Diệp bước ra.
Chàng ôm quyền từ tốn nói:
- Tôn giá đến thật đúng hẹn.
Ngô Tự nhìn Vị Phong từ đầu đến chân. Lão ôn nhu nói:
- Ngươi cũng rất đúng hẹn.
- Khắc Vị Phong chỉ sợ tôn giá không đến.
- Tại sao bổn tọa không đến chứ nhưng bổn tọa hỏi ngươi… ngươi có đem theo Long Kiếm và họa đồ Tử Thành hay không?
- Tất nhiên là có.
- Hãy cho ta xem những thứ đó trước.
Vị Phong nhìn lão ôn nhu nói:
- Họa đồ Tử Thành đang ở trong đầu tại hạ. Còn Long Kiếm thì đang ở trong tay.
Chàng nói rồi xòe hữu thủ. Ánh hào quang tỏa ra từ thanh Long kiếm nằm gọn trong lòng bàn tay của Khắc Vị Phong. Chàng nắm bàn tay lại.
- Tôn giá thấy Long Kiếm rồi chứ?
- Bổn tọa đã thấy rồi.
Ngô Tự vuốt râu, nhìn Vị Phong nói:
- Lão Thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuong-huyen-cong/1539894/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.