Di Hoa công tử Hàn Tuấn khoanh tay nhìn lão nhân gầy đét, ngồi thu người trong góc biệt lao. Y giả lả nói:
- Lão Cốc… Lão có quà của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu đây. Cốc Khụ ngẩng đầu nhìn lên Di Hoa công tử. Khuôn mặt lão đầy những nếp nhăn trông thật như một người đói rách lâu ngày, ngoại trừ đôi mắt sáng ngời.
Lão Cốc nhướng mày nói:
- Hàn công tử nói quà đó là quà gì vậy?
Di Hoa công tử cầm chiếc tịnh bình trao qua tay lão Cốc:
- Hảo tửu của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu đó. Lão nhận ra không?
Lão Cốc nhìn chiếc tịnh bình rồi nói:
- Ôi… thật quý hóa… quý hóa… làm gì lão tội nhân này lại không nhận ra rượu của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu.
Lão chắt lưỡi nhàn Di Hoa công tử Hàn Tuấn nói:
- Hàn công tử vừa mới đến đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu phải không?
- Không chỉ đến mà mai này ta còn là chủ nhân của đại kỹ viện Trung Châu đệ nhất lâu.
- Công tử thật là tốt phúc.
Lão Cốc mân mê tịnh bình hảo tửu nói tiếp:
- Ơ… mà công tử làm chủ nhân của Trung Châu đệ nhất lâu rồi, còn lão quỷ Cát Hinh làm gì?
Hàn Tuấn buông một câu nhạt nhẽo:
- Lão chết rồi.
- Đúng như lão tội nhân này đoán… Lão quỷ Cát Hinh không chết trước thì cũng chết sau mà. Người giữ tay hòm chìa khóa cho thánh chủ võ lâm đâu thể một người được.
Di Hoa công tử Hàn Tuấn nhìn lão Cốc nói:
- Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuong-huyen-cong/1539888/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.