Di Hoa công tử Hàn Tuấn chắp tay sau lưng buột tiếng thở dài. Khuôn mặt cao ngạo, ánh mắt giễu cợt, phóng đãng, y nhìn sư thái chắt lưỡi nói:
- Sao sư thái có thể hành xử với cao đồ của mình như vậy được nhỉ? Sư thái không thích Tịnh Nghi cô nương lưu lại Hằng Sơn và hành hạ cô ấy thì cứ trao cho Di Hoa công tử Hàn Tuấn. Cần gì phải xuống tay tàn nhẫn như vậy?
Vừa nói Di Hoa công tử Hàn Tuấn vừa toan bước đến Tịnh Nghi, nhưng Diệu Tịnh sư thái gắt giọng nói:
- Đứng lại!
Đôi chân mày rậm của Hàn Tuấn nhướng lên. Y hóm hỉnh nói:
- Tại hạ sẽ đưa Tịnh Nghi đi… để sư thái khỏi bận tay, bận chân không được à?
- Hằng Sơn phái của bần ni đâu phải để cho công tử bỡn cợt.
Hàn Tuấn nhún vai:
- Tại hạ có nói mình bỡn cợt bao giờ đâu… Tại hạ nói là tại hạ làm.
Y nhếch môi cười mỉm rồi nói tiếp:
- Tại hạ cũng chẳng dấu diếm ý tưởng của mình với sư thái làm gì. Tại hạ biết Hằng Sơn phái của sư thái đều là những trinh nữ thuần khiết, thanh cao, những đóa hoa băng trinh đẹp nhất trong chốn võ lâm giang hồ nên từ lâu đã có ý tiếm nhiệm chức vị chưởng môn Hằng Sơn.
Sắc diện Diệu Tịnh sư thái đỏ bừng. Người hằn học nói:
- Di Hoa công tử… Bần ni nể mặt ngươi chẳng qua vị nể Di Hoa Tiên Tử mẫu thân ngươi thôi. Công tử đừng thấy Hằng Sơn kính trọng Di Hoa Tiên Tử rồi xem thường Hằng Sơn.
Di Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chuong-huyen-cong/1539878/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.