Một tướng quân bối rối nói:"hay là...hay là để bị chức gọi giám sát đại nhân dậy".
Toản xua tay " cứ để đại nhân ngủ cho ngon chúng ta cứ chờ vậy"
Nghe phải chờ, biết chờ đến bao giờ nên sắc mặt ai cũng trầm xuống. đến trưa Sở Vân mới tỉnh dậy bước vào doanh trại. vừa vào thấy các tướng hôm qua cùng uốn rượu với mình đều ở đây nên Sở Vân nói"mọi người đến đủ rồi sao?"
Sau đó vỗ tay hô lên " tốt, tốt lắm".
Bấy giờ Vân Toản mới lên tiếng" giám quân đêm qua uốn quá chén chăng?"
Nghe đến đây Sở Vân kiêu ngạo" tối qua muộn quá..., muộn quá..., hôm khác rủ tướng quân uốn cùng" trong lòng Vân Toản cười lạnh nhưng vẫn hỏi
"Hôm qua Sở giám quân có xem công lệnh của ta chưa?"
"Rồi" Sở Vân đáp tự nhiên. lúc này biết Sở Vân đã mắc bẫy nên Vân Toản nói "điều một đy trễ nghị sự, điều hai uốn rượu phá phách rối loạn kỹ cương, tội đáng chém đầu, người đâu bắt Sở Vân lại cho ta" Lúc này hai tên lính gác chạy vào bắt Sở Vân lại, lão lúc này mới hoàn hồn la ó nhưng rất nhanh đã bị giải ra pháp trường.
Túy Tửu đang canh gác thì một tên lính thúc ngựa đến la to
" Sở giám quân uốn rượu, đi trễ nghị sự rối loạn kỹ cương giờ ngọ hôm nay trảm tại chỗ, mọi người có thể đi xem nhưng phải kỹ cương trật tự"
Tửu tò mò, từ nhỏ cậu đã chăm học binh pháp, gia đình cậu có môn bắn cung thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927495/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.